Những điều nhỏ bé

Quan niệm của mình về mọi điều đôi khi không giống nhiều người. Có thể với họ điều này nhỏ nhặt thì với mình nó lại vô cùng quan trọng. Nói chung chẳng có chuẩn tắc nào về những vấn đề đó. Cũng tùy vào những cảm nhận của mỗi người thôi.

Đang cảm thấy vô cùng xúc động sau khi đọc entry của bisocxanh viết về mình. Cũng có đôi ba lần bạn blog viết về mình với một tình cảm chân thành và gần gũi. Nhưng lần này thì entry của bisocxanh đã khiến mình nhòe cả mắt. Chẳng có gì to tát cả đâu, nhưng mình cảm nhận thấy được sự thấu hiểu, một tình bạn chân thật và một trái tim biết cảm nhận cuộc sống. Đôi dòng bisocxanh dành cho mình có hơi ưu ái đấy anh biết không?

Thời gian vừa qua, có những lúc mình thấy mất phương hướng. Có những ngày mình cảm thấy thiếu hứng thú và giảm sút niềm tin… nhưng rồi tất cả cũng đã qua. Mình đang sống với phương châm tất cả cho hiện tại, nâng niu những ngày mình đang có với khát khao cống hiến và niềm tin trong lành. Dù có nhiều khi cảm thấy bị tổn thương nhưng mình cũng nhanh chóng lấy lại được tinh thần. Đó là nhờ nhiều vào những câu kinh phật mà bà ngoại đã dặn dò mình.

Nay lại cảm thấy được tiếp thêm sức mạnh, rằng những suy nghĩ của mình sẽ có bạn bè chia sẻ, những công việc nhỏ bé mình làm sẽ có người đón nhận, những cảm xúc lan man không đầu không cuối cũng có đôi ba người thấu hiểu… Như thế với mình đã quá đủ rồi.

Đã có hai hay ba lần có ý định đóng cửa blog. Nhưng càng nghĩ càng cảm thấy đó là liều thuốc tinh thần, là thế giới tự do không nhuốm mầu toan tính, nên mình không thể đánh mất nó được. Sẽ không cho cái gì trở nên quá to tát nhưng cũng biết nhìn nhận, đặt để nó đúng vị trí để mình có thể sống và làm việc có lý tưởng hơn.

Published in: on 14/08/2008 at 7:31 Chiều  Comments (7)  

Tin nhắn của bố

Chiều nay lại nhận được tin nhắn quen thuộc của bố. Bố và mình rất hay nhắn tin cho nhau. Và cuối tháng, khi trả tiền thuê bao di động thể nào bố cũng cười và bảo “tốn kém vì con quá”! Hic, tại bố toàn nhắn trước nhé!

Những tin nhắn của bố luôn đem lại cho mình những cảm xúc đầy tràn vì rất ít có những tin nhắn trung tính kiểu thông báo đơn thuần. Bao giờ trong những tin nhắn dù có mục đích thông báo cũng kèm thêm những câu đùa, câu cảm thán… đậm chất của bố.

Ví dụ khi bố lấy hộ nhuận bút cho mình, bố nhắn: 1 triệu 200 ngàn sẽ là món tiền không nhỏ đối với một phụ nữ một con đang trong thời kỳ khát tiền, cháy túi và ở độ đang yêu nồng cháy. Một lần khác, cũng là nhuận bút thì thế này: Một món tiền 1540.000 cho một số nhuận bút quả là không nhỏ đối với 1 thiếu phụ đang cháy túi vì khủng hoảng tài chính và dự tính chi tiêu cho ngày đón đức lang quân trở về.

Hay khi sửa xong xe cho mình bố nhắn ngay: Khóa càng mới 90.000đ, sửa ống khóa 60.000đ, rửa xe 10.000đ, công đi sửa – không 000@yahoo.com. hihi!

Khi thích một cái ống kính máy ảnh đến cháy lòng, bố đùa: Ước gì có ai cho 20 triệu mua ống kính máy ảnh nhỉ! Ước gì Dung đang ở Mỹ về thì hay.

Khi con rể sắp về nghỉ phép, bố nhắn: Trong lịch sử về các ông bố vợ, bố sẽ được ghi vào kỷ lục Guiness vì không có ông bố vợ nào lại lo dự phòng một đôi giầy và chùm chìa khóa để con rể về có giày đi và chìa khóa mở. Điều này ông Xuân (chú thích: ông thông gia của bố) cũng chưa chắc chu đáo như vậy! Con nhớ hôm nay phỉa hoàn tất ghi đĩa và mang USB về. Cho gửi lời chào đến Mss Vân và các đồng nghiệp.

Bố thường về sớm hơn nên hay đón cháu ngoại. Hôm nào không về ông thường dặn con gái: Chiều bố đi triển lãm ảnh, con nhớ về đón vũ nữ Win nhé! 3 ngày chờ mong.

Khi bố mẹ và hai em đi nghỉ mát cùng cơ quan, bố nhắn: Sáng cha ăn sáng bị đau bụng, sau đó nhịn ăn đến 4h chiều. Bây giờ lại ớn lạnh và nóng. Kết luận: Xúi quẩy! Và không có gì bằng ở nhà bên cạnh thần đồng Win. Nhớ vô địch! Đi nghỉ mát mà ốm.

Khi mình cùng bố con Win chuẩn bị từ quê nội lên, bố lại nhắn: 
Chủ nhật ông đón Win về
Để xem cháu lớn cháu ngoan thế nào
Bao ngày xa cách nhớ thương
Cháu về thỏa nguyện niềm vui khôn lường
(Trích ngẫu hứng thơ. Ký tên: Prime)

Một con gà mái béo quay
Chiều đợi Win về đánh chén no say.

Sau lần mình viết “Đi trong lòng phố”, bố nhắn: Con sống trong lòng Hà Nội vẫn nhớ Hà Nội. Bố đang bế Win trên tay vẫn nhớ Win. Thật chả hiểu vì sao cả. Di lang thang mãi cuối cùng không gì bằng về với cháu là hay nhất.

Một lần bố đi công tác, trên đường đi bố nhắn: Mặc dù cả nhà xa lánh bố, song chỉ có Win là còn biết nhận ra tấm lòng của ông. Sáng nay bố xách vali lên đường chào Win, cháu khóc như mưa, thậm chí gào thét trước mặt mẹ, Tuấn và mấy bà bán hàng ăn trước cửa. Chứng tỏ Win là người hiểu sâu sắc nhất tấm lòng ông.

Buổi sáng hôm đó, khi cả nhà đang chuẩn bị ăn sáng, mình trêu bố ngày xưa là hay đánh con lắm nhé! Mấy tiếng sau bố nhắn lại: Tranh thủ về chơi với Win 1 tí rồi sang Bộ GTVT chụp ảnh ký kết. Bố yêu con, đừng giận bố ngày xưa đánh con, hãy tha thứ!

Và tin nhắn gần nhất là chiều nay: Bố đang thời kỳ khát khao tình yêu! Hiện nay mới có tình yêu với cháu Win là bền vững. Còn tình yêu với mẹ như cơn mưa mùa hạ. Với con là mưa thu. Với Trang là mưa lập đông. Với Bi là mùa mưa hanh khô. Còn với Tuấn là tình yêu đang độ thử thách.

Published in: on 14/08/2008 at 1:01 Sáng  Comments (13)