Niềm hạnh phúc đến thật bất ngờ. Đến nỗi đã trào nước mắt. Trong đời được mấy lần như thế. Cảm ơn cuộc đời, cảm ơn bạn bè đã đem lại những nụ cười thật trọn vẹn cho tôi!
***
18h. Đến 21 Lê Văn Hưu đã thấy Linh và anh Ban đứng trước cửa. Linh cười tươi kinh khủng. Thấy nụ cười đó, tôi có thể yên tâm cho việc đi vào và nhận phòng hát.
Đi cùng tôi đến đây, có chị Sơn và chị Nhung. Thế là đã có 5 người. Anh Ban và chị Nhung đi mua Pizza. Lặn lội ngược về Thợ Nhuộm trong tiết trời iu ỉu. Chẳng biết nói thế nào nữa khi thấy 3 chiếc bánh nằm trên bàn và hai nụ cười của hai người đồng nghiệp.
Đến Hùng. Hùng hôm nay mặc sơ mi kẻ rất manly. Hùng thì luôn hay cười và ít nói. Nụ cười hiền quá! Nên việc gọi cậu là “sát thủ có gương mặt trẻ thơ” không sai tí nào.
Thêm tí tẹo nữa thì Hưng và anh Dũng qua. Hưng áo đen sành điệu. Anh Dũng áo đỏ xì-tin. Trông hai người chẳng giống cán bộ Bảo tàng Lịch sử tí tẹo nào. Như hai thành viên của nhóm nhảy Big Toe ấy.
Rồi Việt, cậu em đáng yêu hát hay. Việt đến nhỏ nhẹ và hát ấm quá! Chỉ mỗi cái không uống được bia vì đang ốm dở.
Chị Hà cũng đã ghé rồi. Chị áo trắng váy bò rất trẻ trung. Chị bao giờ cũng có một style riêng không lẫn được. Tóc luông thẳng mượt và có những đôi giày thật điệu.
Anh Long “Tuồng” đã có mặt. Sau vai diễn vừa xong, anh còn chưa dứt cơn mệt. Anh vẫn thế. Hiền lành điềm đạm và tình cảm. Một sự chân chất hiếm hoi trong đời.
Anh Cương “Chèo” vẫn áo phông quần bò trẻ trung. Mái tóc đẫm màu sương gió. Nụ cười luôn tràn ngập trên khuôn mặt. Tôi biết anh đã rất cố gắng để đến cùng chúng tôi. Nhà anh cách vài chục cây cơ mà.
Anh Giang New vision cũng tươi cười với tôi và mọi người trong ánh đèn vàng ấm áp. Anh vẫn thế, lúc nào cũng mang lại cho bạn bè những trò chơi hay và cả điều bất ngờ. Và việc anh tuyên bố khai trương chuỗi nhà hàng chuyên về Gà cũng khiến chúng tôi vô cùng thích thú. Nhanh nhanh nào để cả bọn qua và “đập phá tan tành” không trả một xu tiền gà Bắc Giang.
Xe 2 cùng nhau hát và cười. Ấm áp quá! Gần gũi quá!
Anh Thắng alo dặn “Em tắt cho tất cả các bóng điện giúp anh”. Sao vậy nhỉ? Một lát sau, cốc cốc cốc, có tiếng hát. Tổ một ào vào, mang theo lời hát chúc mừng sinh nhật. Bánh sinh nhật trên tay. Mọi người cùng nhau hát to “Mừng ngày sinh nhật Bé Dung”. Niềm vui trên tay, niềm vui trên vai, niềm vui rơi trên tóc…
Anh Thắng, Thảo, anh Giang, Khánh, Nhung, anh Nghinh, anh Hoàng Anh… Tổ 1 đã mang lại một làn gió mới. Những gương mặt sôi nổi quá! Các bạn bắt đầu hát “Mười ngón tay nhúc nhíc” với bắt cái của anh Hoàng Anh dí dỏm” và sự hòa đệm sôi nổi của anh Thắng cùng tất cả mọi người. Những ngón tay giơ lên nhúc nhích như những chú lợn con đáng yêu. Ai cũng cười hết cỡ.
Long “Rối”, Linh “Rối” lao đến sau cơn diễn mệt nhoài. Linh đã kịp lên hát rất ngọt. Long cũng thế! Hiệp bất khả kháng, không thể qua. Món quà rối các bạn tặng thật đáng yêu vô cùng.
Những bài hát giao lưu hai tổ. Những song ca đỉnh cao hòa quyện. Những điệu nhảy và những nắm tay kết vòng. Không còn nghi ngờ gì nữa, những khoảng cách đã được xóa sạch. Chỉ còn lại niềm vui và sự chia sẻ của tình người, của tuổi trẻ nhiệt tình không vương chút hồ nghi.
Đoạn thổi nến, tất cả lại cùng hát. Niềm vui chuyển từ nụ cười thành nước mắt. Gần 30 gương mặt (có những gương mặt còn chưa nhớ nổi tên) đang hân hoan cũng nhau nhân lên niềm hạnh phúc. Cuộc đời đẹp đẽ biết bao. Tất cả trong trẻo biết bao.
Một sinh nhật vô cùng ý nghĩa, không thể hạnh phúc hơn được nữa. Cảm ơn bạn bè đã đem lại cho tôi sự trọn vẹn không ngờ tới. Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi được sống và được nếm trải những vị ngọt đam mê.