1. Để được yêu thật lòng, em hãy để sự tự nhiên không toan tính tỏa hương quanh em. Em hãy là chính em với những đẹp đẽ trong trẻo, dù đời có xô xát em khiến em từng có lúc tổn thương tận cùng. Vì chỉ khi em là chính em, không cố tình tỏ ra đẹp đẽ, dễ thương, đáng yêu một cách cứng nhắc, em mới có thể làm lay động một tấm lòng. Chỉ khi em là em nguyên bản, người đến với em mới ở lại bên em, vì em là em chứ không là ai khác.
2. Để được yêu say đắm, em hãy trau rèn và cũng hãy bản năng, em sẽ trở thành người phụ nữ nở hoa, đóa hoa không chỉ rộn sắc mà còn đượm hương. Đàn bà “thông minh sâu thẳm”, là sự thông minh đủ dùng, tinh tế, nhẹ nhõm và đáng yêu, chứ không phải thể hiện cái gì cũng biết để đứng trên mọi người.
3. Để được yêu thanh bình, em hãy đơn giản điềm đạm đi em. Em hãy khóc cười khi muốn nhưng lặng lẽ thôi, đừng lu loa ăn vạ, bớt đòi hỏi mong cầu, ít trầm trọng hóa vấn đề và hết lòng thấu hiểu người ấy. Chỉ khi em đặt mình vào vị trí người khác, em mới có thể nghĩ được cho nỗi khó của họ khi không thể làm em hài lòng. Biết nghĩ cho người ấy để thanh bình trong yêu thương, đón nhận tình yêu trong mỉm cười dịu dàng, đó là cách giữ yêu thương nhẹ nhàng dễ chịu nhất đó em.
4. Để được yêu hân hoan, em hãy tận hưởng và dâng hiến. Tận hưởng để có thể hiến dâng thỏa mãn và chân thực. Khi em thích, hẳn người khác cũng bị cuốn theo em trong niềm yêu thích ấy. Nếu trong tình yêu em phải gượng ép làm một điều gì, thì thứ đó người ấy cũng không tài nào cảm nhận được. Chỉ khi em hạnh phúc, niềm hạnh phúc ấy mới lan tỏa sang người bên em, hòa quyện, quấn quýt và thăng hoa.
5. Để được yêu bền bỉ dài lâu tươi mới, em “cần rất nhiều” mà lại cũng như “chẳng cần gì cả”. (1) Thứ “cần rất nhiều” đó chính là: Em phải thấy cần và thực sự hạnh phúc khi bên người ấy, muốn được yêu thương người ấy trọn vẹn. Khi em muốn ở bên họ, em sẽ tự nguyện làm nhiều điều để xây đắp gìn giữ tình yêu; Em phải đa dạng trong thống nhất, nếu chỉ một mầu, sao trách được người ấy mau chán trường bỏ bê. Muốn phong phú, đa dạng, em chỉ có cách học hỏi, trải nghiệm, tự chủ và yêu bản thân mình để tỏa ra một thứ thần thái, khí chất cuốn hút người em yêu. (2) Thứ “chẳng cần gì cả” chính là em hãy yêu như chưa yêu lần nào, đừng so sánh, đừng toan tính, đừng thiệt hơn thực dụng. Em cứ hồn nhiên, líu lo như chim non, đón nhận yêu thương trong veo thần thánh diệu kỳ ấy đi, không phải lúc nào cũng áp lực để được xinh đẹp nhất, thần thái cuốn hút nhất, nói lời hay ho nhất đâu em. Chỉ khi em chân thật là em, thả lỏng bản thân thì những trong trẻo đó sẽ tỏa ra mùi hương diệu vợi nhung nhớ, khiến ai đó ngẩn ngơ mãi cho dù đã bên em cả một thế kỷ dài.