Có những câu chuyện vương vãi
Trong hàng ăn
Trên bàn nhậu
Dưới cửa sổ quán cà phê
Xen kẽ bập bõm tên em
Những lúc không em
***
Có những điều chẳng đặt nổi tên
Nhiều thứ rơi và không còn chạm tới
Nhiều thứ quanh co rối như tơ rối
Nhiều thứ thản nhiên như chính cuộc đời
***
Có những nỗi buồn bị bỏ rơi
Trong bóng tối
ngay cả ngoài ánh sáng
Bàn tay nắm chặt quá vãng
Thấy nhẹ tênh những dấu huyền
***
Trải chăn nằm trên ký ức bình yên
Trùm kín mắt niêm phong từng kỷ niệm
Mắc màn cho êm đềm vây kín
Niềm vui bay đầy trên tay
Nỗi buồn lướt nhè nhẹ phía chân mày
Thôi đừng nói nữa.
Bình luận về bài viết này