Thứ 6 ngày 15/10

image

Thứ 6 được nghỉ. Lang thang. Gặp hồng thơm. Không cưỡng được ôm luôn 200 bông theo mình. Em Ngân vào viện không nhận được. Chị Chi hẳn 100 bông luôn.
image

Em Oanh lọ nhỏ nên lấy chừng hơn chục bông thôi. Lúc đợi em ở Hàng Trống, chụp được khoảnh khắc em qua đường lấy hoa.
image

Hôm sau hoa nở bung. Em chụp ảnh gửi cho xem.

image

Rồi qua thư viện tặng chị Giang bó này. Đứng ở cổng Hai Bà Trưng nhìn vào nơi đã từng thân thuộc, thấy bâng khuâng quá!
image

Hôm sau chị Giang cũng chụp ảnh gửi mình xem hoa đã cắm trong bình ở nhà chị.
image

Sau hoa thì gặp em Dung. Hai chị em ăn mỳ ở Triệu Việt Vương. Xong thì uống trà ở Bùi Thị Xuân.

image

Published in: on 23/10/2015 at 3:08 Chiều  Gửi bình luận  

Phụ nữ

Mình chưa bao giờ bận tâm với những ngày được cho là thuộc về phụ nữ. Nên có nhận được lời chúc, quà mừng hay không cũng không là vấn đề.

Cứ hay được nghe mấy câu than thở của đàn ông về trách nhiệm của họ trong những ngày này. Cảm giác đàn ông thì đang bị ép buộc và việc chúc hay tặng quà cho phụ nữ trở thành gánh nặng.

Chắc cũng có nhiều đàn ông thấy phiền phức? Hiểu lắm!!! 😟

Có thể vào một ngày chả là ngày gì, được nhận một bông hoa hay món quà nhỏ, sẽ thấy hân hoan hơn. Nên với đàn ông xung quanh, mình vẫn hay nói chẳng cần phải chúc hay tặng gì mình vào ngày phụ nữ nếu họ không thích (tất nhiên chồng tặng thì dại gì không nhận 😉).

Tự nguyện thì mới thực sự ý nghĩa 😍

Thứ cần hơn là sự tôn trọng phụ nữ trong lời nói, hành động mỗi ngày.

Published in: on 22/10/2015 at 11:34 Chiều  Gửi bình luận  

Buổi trưa ở Kangnam

image

image

image

image

image

Ngồi với nhau được là vui lắm rồi Bình ạ! Nhất là lúc bọn mình đi xông hơi đó, thật đáng yêu đúng không? Tình bạn chúng ta từng có giai đoạn cách quãng, nhưng khi nó đã được nối lại, nó vẫn nguyên vẹn như ngày xưa.

Published in: on 21/10/2015 at 10:41 Chiều  Gửi bình luận  

Những bản nhạc giấy

image

image

image

image

image

Thời gian ở Thư viện cho tôi nhiều thứ quý, trong đó có những bản nhạc này. Nhớ hồi đó thanh niên bọn tôi được giao thanh toán kho sách cũ. Nhìn nhiều quyển sách cũ mối mọt rách trước rách sau bị loại mà thấy tiếc lắm! Cả các tập nhạc này cũng bị bỏ đi, tôi ôm vội lấy mang về giữ cho đến nay.

Published in: on 18/10/2015 at 8:04 Sáng  Comments (2)  

Nhăng cuội sau bia

Chưa hết cơn phê. Mà thực chất là chưa đủ độ phê như mình muốn. Mới ba cốc, nhằm nhò gì. Nhưng thôi, đời thế nào biết là đủ. Nên ngồi đây viết cái chả đâu vào đâu này khi chả còn bia bên cạnh.

Điệp ơi, cái tên bà đọc đi đọc lại trẹo trọ một hồi tôi thấy buồn cười. Thề là nó nhờ bà mà bớt sến hơn đấy. Chứ không lại cho lên chốn đô thành nhà xe rực rỡ mất 😉.

Tôi cũng chẳng biết tôi đang viết gì. Tôi cơ bản là phê đấy. Lúc đi đường về, tôi có cố tình tưởng tượng ra bà là người xấu nhưng không tưởng tượng được. Đểu nhỉ! Bà không thể xấu được vì cái má lúm của bà nó trong trẻo quá! 😍

Tôi chả muốn giấu diếm bà cái quái gì. Vì tôi cũng chả có nhu cầu phải làm màu với bà. Nên những câu chuyện đã kể và những câu chuyện sẽ kể thề là không bao giờ giả dối.

Tôi chả thấy tôi khổ đâu. Vì tôi cũng chả chịu định nghĩa thế nào là sướng khổ bao giờ. Cuộc sống tôi thì tôi phải lựa mà sống thôi. Và tôi sẽ vẫn sống thế. Đương nhiên sẽ lưu ý những lời bà dặn.

Tôi muốn thân với bà hơn. Một mong muốn nghiêm túc. Kể từ lúc bà cứ cầm tay tôi mà nói chuyện, tôi đã thấy có mong muốn đó. Nên là tôi sẽ sang chỗ bà sớm để mời bà cơm với cà phê phố xịn. Rồi bà cũng sẽ thấy thêm tôi ở trong đời nữa cũng không đến nỗi đâu 😋.

image

image

Published in: on 16/10/2015 at 9:49 Chiều  Gửi bình luận  

Hoàng

image

Vừa xong qua fb của khóa, anh Minh nói mới biết bạn đã mất từ năm 2005 vì bị tai nạn giao thông. Ôi thấy thật buồn vì mới hôm trước còn nghĩ là không biết bạn giờ ở đâu và tìm sao để thấy bạn. Hoàng học cùng mình hồi cấp 2, lớp 8 hay 9 gì đó. Hoàng hiền lắm và cũng hay chiều mình. Bọn mình ngồi cùng bàn hai thì phải. Hồi đó bạn ấy cũng đã viết vào lưu bút của mình những dòng chữ xanh xanh. Giờ vẫn nhớ chữ bạn ấy lắm và sẽ tìm lại để lưu nó vào đây. Nhìn tướng Hoàng đã thấy khổ khổ và thiệt thòi. Không ngờ đã 10 năm bạn ra đi mà mình không hề biết. Ôi cuộc đời. Ngày đó vui cười bên nhau đâu có ngờ một ngày ở tương lai bạn lại chia tay chúng mình sớm như vậy. Cầu cho bạn luôn thảnh thơi bình an ở nơi nào đó. Muốn khóc…

Published in: on 14/10/2015 at 9:49 Chiều  Gửi bình luận  

Black

image

image

Màu đen vẫn luôn có sự thu hút riêng của nó. Mình ngày càng thích màu đen.

Published in: on 14/10/2015 at 12:20 Chiều  Gửi bình luận  

Mát chút nhé!

image

image

image

Resort Hòa Bình hè 2014.

Published in: on 13/10/2015 at 5:29 Chiều  Comments (2)  

Bà bảo sao buồn mà fb cứ vui phơi phới? Tôi cũng không cố đắp chát tô vẽ gì cho cuộc đời tôi đâu. Chỉ là tôi bỏ đi nhanh những nỗi buồn dài và nắm thật lâu những niềm vui ngắn. Tôi vẫn thật thà, có điều khi buồn thì tôi không kêu toáng lên mà thôi.
image

Published in: on 11/10/2015 at 8:31 Chiều  Gửi bình luận  

Phố ngày xưa

image

Lâu quá rồi mới vẽ. Vẫn chỉ là vẽ vu vơ.

Published in: on 08/10/2015 at 12:40 Chiều  Gửi bình luận  

Lai cusine

image

image

image

image

image

138 Bùi Thị Xuân

Published in: on 08/10/2015 at 12:39 Chiều  Gửi bình luận  

Nếu em được chọn lựa

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Neu-em-duoc-chon-lua-Pham-Thuy-Dung/IWBIA0CB.html


image

image

Published in: on 06/10/2015 at 1:16 Chiều  Gửi bình luận  

Yêu không mỏi mệt

Hi. Ngồi trà đá, đọc thơ tình. Ẩm thật! Bài vở đầy ra đấy mà không muốn sờ đến lại quay sang đọc vẩn vơ. Xong rồi nghĩ đến một chuyện chả liên quan: Được ai đó yêu đến chết đi được có thật là hạnh phúc? Ừ thì không phân tích đến những râu ria mỏi mệt nhé! Chỉ nguyên cái việc người ấy yêu mình rồi yêu cả những thứ xấu xí của mình chả bao giờ trách móc chê bai, nghĩ đến đã thấy thật ngọt ngào quá! Yêu tự nó đã làm nên những đẹp đẽ thi vị của riêng nó, thành ra người được nhận tình yêu đó có cứng ngắc cứng ngơ xấu hoắc xấu huơ cũng bỗng trở nên mềm mại đáng yêu không thể tả. Chả ngọt ngào lắm hay sao!
image

Published in: on 04/10/2015 at 4:33 Chiều  Gửi bình luận  

Đơn giản

image

image

Kể từ ngày đơn giản
Dễ hài lòng dễ vui
Nhìn ai cũng thấy có
Chút êm ái yêu đời
Nếu buồn chỉ một tẹo
Rồi lại lăn lóc cười
Nên đã ba mấy tuổi
Lại nghĩ mới teen thôi 😄

Published in: on 02/10/2015 at 10:59 Chiều  Gửi bình luận  

image

image

Đây là những bức ảnh lần đầu tiên gặp Hà sau bao năm. Chúng mình đã nói chuyện rất vui. Hồi này hình như đang tháng 7.

Published in: on 02/10/2015 at 10:45 Chiều  Gửi bình luận  

Em Hiệp

Em luôn làm tôi bất ngờ, dù chỉ là một tin nhắn nhỏ.

image

image

Xa lâu quá rồi, tôi thành đãng trí với cả những kỷ niệm thật dễ thương. Giờ thì nhớ hình ảnh của em với áo đỏ và nụ cười hiền lành. Nhớ cả lần đi đám cưới Phương ngồi cùng bàn với em nói huyên thuyên nữa. Rồi một ngày không tên nào đó lên tầng em đưa em món đồ nhỏ tí mà thấy thật vui. Nhưng cảm động nhất là một lần sinh nhật tôi em gọi điện giả vờ bảo có việc cần nhờ. Tôi ra ngoài thì gặp em với chiếc bánh sinh nhật thật to.
Ngày em đi, đã có quà cho em mà không kịp tặng. Ngày em về chơi thì lại không biết làm gì mà cũng không gặp được em. Thôi đợi em về hẳn rồi chị em gặp một thể càng vui. Tôi tin thời gian sẽ không làm em khác đi để chúng tôi vẫn thật dễ chịu khi cùng nhau trò chuyện.

Published in: on 02/10/2015 at 9:38 Chiều  Gửi bình luận  

Ngày tháng Mười

image

image

image

image

image

Niềm vui nho nhỏ đã đủ cho từng ấy tuổi được nâng niu. Cảm ơn những điều đẹp đẽ ở bên tôi. Cảm ơn cả những nỗi buồn đâu đó thi thoảng gọi tìm. Tôi vẫn ở đây đón nhận cả vui buồn dù thế nào đi nữa.

Published in: on 01/10/2015 at 10:01 Chiều  Gửi bình luận