Nói đến gia truyền, mọi người thường nghĩ đến cái gì đó hiếm hoi, quí báu do đời trước truyền lại mà con cháu có nhiệm vụ trân trọng và giữ gìn và coi là của riêng của dòng họ. Nhưng ngày nay, cũng có một số “nhầm lẫn” về nó.
Ở Hà Nội, đi đến đâu, vào chỗ nào cũng thấy nhan nhản những biển hiệu “gia truyền”, nào là phở gia truyền, thuốc nam, thuốc bắc gia truyền, bánh xèo gia truyền, thuốc sâu răng gia truyền,… Không thể phủ nhận rằng, có những nhà làm ăn nghiêm túc, có uy tín lâu năm và được mọi người tin cậy. Họ rất có trách nhiệm với khách hàng và coi nghề của mình là cái nghiệp găn với cái đức, cái tâm. Nhưng thời gian gần đây, nhiều nơi dựa vào cái hiệu “gia truyền” để làm ăn kiếm khách đến đông.
Dạo trước, nghe nói ở phố Huỳnh Thúc Kháng có quán phở “gia truyền”, tôi liền ghé vào ăn thử. Song, sự hào hứng đã bị dập tắt ngay khi tôi nếm miếng phở đầu tiên. Nước thì nhạt nhẽo, thịt không có mùi thơm. Có cảm tưởng như đang ăn nước mì chính. Ông khách ngồi ăn cạnh tôi làu bàu: “Phở này lần sau cạch”.
Đường Thái Hà có vỉa hẻ rộng rãi nên có rất nhiều những hàng bánh xèo mà bảng hiệu như nhau “Bánh xèo miền Nam gia truyền”. Chỉ một đoạn hè ngắn mà tới ba hàng gia truyền. Không hiểu gia truyền ở đâu mà nhiều thế?
Ngõ Đa Lộc – Xuân Thủy – Cầu Giấy, một buổi sáng ăn phở, tôi được nghe ông chủ quán và bạn ông nói chuyện. Ông bạn bảo : “Này, sao ông làm cái bảng tèm nhèm thế? Cứ phải ghi “Cơm phở gia truyền” thì mới ăn thua. Chủ quán nói: “Nhưng mình có gia truyền gì đâu?”. “Thì có ai bắt bẻ ông đâu mà lo, mai làm luôn đi nhé!” – ông bạn vun vào.
Tôi có một cô bạn mắc bệnh dạ dày, chữa đã lâu mà không khỏi. Cô ta phàn nàn: “Chính vì tôi sính nhà thuốc gia truyền mà đến nay tiền mất bệnh vẫn chẳng thuyên giảm. Chỉ được cái quảng cáo rất kêu, những là thuốc gia truyền đặc trị dạ dày, chỉ uống ba lần khỏi hẳn”. Cô nản quá, may sao vừa rồi được người ta mách cho đến lấy thuốc nam của thầy thuốc quân đội về hưu ở Đốc Ngữ, uống 3 liều đã khỏi mà ông có gia truyền gì đâu.
Tình trạng các cửa hàng cửa hiệu mang danh gia truyền tràn lan như hiện nay thì “gia truyền” sẽ thành “dây truyền” mất!
H h, sao lại khng cười? Chu ni cứ như…mơ ấy! Khốt ng v Khốt b đều c mấy chục năm lm bo, con trai cũng viết được v chơi ảnh nghệ thuật nhưng lại chẳng nối nghiệp bố mẹ. Chnh bc cũng ủng hộ con trai lm nghề xy dựng. Lm bo(tm huyết) tổn thọ lắm, Winlinh ơi!
ThíchThích
Theo chu cũng c thể gọi được l nghề bo gia truyền theo cch hiểu cả nh cng bo, bo ng, bo bố, bo con… Nhưng về chất lượng của kiểu gia truyền ny th hơi kh thẩm định v khng cứ lm lu đời th sẽ l gia truyền xịn. C thể bo ng xịn, bo bố xịn nhưng đến bo con th chỉ cn mang được ci vỏ oai cả nh lm bo. Vậy l gia truyền đ bị lung lay. Hi hi… Chu ni linh tinh, bc đừng cười nh!
ThíchThích
V���y c�…b�o gia truy���n kh�ng nh���y?
ThíchThích