Vẫn những ám ảnh và những hình hài mờ tỏ quanh đây. Cơn nắng chiều đã tắt, gió lặng im. Đã chống trọi với những suy nghĩ thật quyết liệt để nhấn bẹp mình xuống, như một cái xác khô nằm đó chơ vơ. Không ai đoái hoài. Đời thích trêu người. Thì cứ thế mà trêu. Làm sao mình có thể gục ngã…
Vương vất
The URI to TrackBack this entry is: https://winlinh.com/2008/05/24/v%c6%b0%c6%a1ng-v%e1%ba%a5t/trackback/
Qua nắng, l Ngọc lan xanh trong như…pha l.
Cụ Khốt phải xin copy tấm ảnh ny thi. Cm ơn Winlinh nhiều…
ThíchThích
Cun phuong: Ngọc lan, đng l đang lơ tơ mơ nn nhầm chị ạ!
Susu: Chị về rồi, mai lại được gặp v huyn thuyn.
Truong hoang: Đỡ bất an rồi ch ơi! Đ sửa lại đng tn của hoa rồi.
MINHTHU: Thỉnh thoảng cũng dữ dội t cht cho đời đỡ nhm chn m Thu.
ThíchThích
Ối ối, sao dữ dội thế!
ThíchThích
Đang bất an mờ, nhn Ngọc Lan m tưởng Hong Lan…hihihi
ThíchThích
Tê tلi!
ThíchThích
Em ơi, hnh như l ngọc lan chứ :))
ThíchThích