24h

Vì bạn bảo nên vui khi thấy những “24h” vẫn đều đặn trôi qua, nên tôi mới bừng tỉnh. Vì những “24h” vẫn trôi qua trong im lặng nhiều ngày nay, bởi tôi đã không thèm đoái hoài gì đến sự chăm chỉ nỗ lực của nó.

Để có được 24h bình yên, mọi cái đều có nỗ lực riêng. Chồng nỗ lực làm việc. Con nỗ lực khỏe. Tôi nỗ lực vững vàng. Thế giới nỗ lực những điều nhỏ bé. Con người nỗ lực những điều lớn lao. Thiên nhiên nỗ lực gồng mình chống lại sự xói mòn đang chờ trực. Để con người nguyên lành sống trong những buồn vui, mơ ước.

Năm sắp hết, phải mừng vì nỗ lực của những tờ lịch đã không uổng phí cho thời gian nuôi lớn tâm hồn và sức chịu đựng. 24h sau khi bạn nhắc đã trở nên sống động và ý nghĩa hơn. Chỉ cần không có gì biến động, đã là một tin vui lớn. Tôi sẽ không mơ những điều lớn lao nữa. Dù tất cả những suy nghĩ không thể miên man như xưa mà tan nhanh như cơn nắng cuối thu, thì cũng đủ vui rồi vì còn có thể nghĩ. Bớt mơ mộng cho mình để dồn mơ mộng cho tương lai.

Published in: on 24/11/2010 at 8:50 Chiều  Gửi bình luận  

thực tại và ký ức

Có lúc nhớ kỷ niệm này, có lúc nhớ kỷ niệm kia. Có lúc nhớ da diết những điều đã qua. Có lúc thèm được trở lại. Có lúc thấy tuyệt vọng vì sợ rằng sẽ chẳng bao giờ có được những giây phút đẹp đẽ như đã từng có nữa. Bi quan bởi hiểu cuộc đời hơn hay vì sự hạn hẹp trong tiếp nhận thế giới đang ngày càng rõ nét. Hoặc cũng có thể đã bắt đầu hiểu thế giới hơn nên cái nhìn không còn trong trẻo nữa. Vẫn cảm thấy cô đơn, cô đơn với chính những suy nghĩ trong mình. Vì nghĩ nửa vời, mong ước mơ hồ và thực tại rền rĩ, trần trụi quá!

Published in: on 24/11/2010 at 8:20 Chiều  Gửi bình luận