Không biết Nguyên Nguyên đang cảm thấy thế nào sau khi sinh con? Em có cảm giác nuối tiếc thời thiếu nữ khi chưa kịp tận hưởng trọn vẹn nó thì đã thành người mẹ của 6 đứa con (chính xác là 7, chết mất 1)? Chị tò mò lắm về những gì đang diễn ra trong đầu em, khi em vừa qua cơn mê mệt để bước sang một đời sống mới, với bầu ngực căng tròn cho lũ con lít nhít bú tí. Nằm trong một cái khay nhựa lớn vẫn trên tầng 4 lỉnh kỉnh bếp núc, em nghĩ gì?
Hay là em chả nghĩ gì? Chỉ đơn giản là em đã sinh con như bao con chó khác trên đời này. Rồi sau đó em lại tiếp tục sống đời sống cũ của em. Cái giả thiết này không thuyết phục. Dù là con vật, em cũng có thế giới nội tâm của riêng em, nếu không, em sẽ không thể biểu lộ cảm xúc vui mừng, chán trường, mệt mỏi ra bên ngoài cho mọi người thấy được.
Chứng kiến một quãng đời em kể từ khi em mới được hơn 1 tháng tuổi (nếu chị nhớ không nhầm) cho đến bây giờ chừng một tuổi rưỡi, chị càng thấm thía sự mải miết của thời gian. Và tưởng tượng ra có một ai đó cũng đang nhìn kiếp người của chị như chị nhìn kiếp đời của em, thấy ngắn ngủi quá! Khi người ta đứng ra xa để nhìn một hành trình, những chi tiết nhỏ nhặt sẽ không quá quan trọng. Điều gì toát lên trong hành trình ấy, cái nổi bật lên ấy, em biết chứ? Nhưng theo chị, chính những điều nhỏ nhặt trong suốt chặng hành trình lại là yếu tố làm nên cốt lõi cuộc hành trình. Tích dần, tích dần, người ta đã có thể hình dung ra một cốt cách.
Chúc em khỏe, những đứa con của em lớn nhanh! Nếu điều kiện cho phép, chị sẽ xin một đứa về nhà mình, nhưng chị muốn nó ở bên mẹ nó lâu hơn (ít nhất là bằng quãng thời gian em được ở bên cạnh mẹ Vodka) để được tận hưởng nhiều hơn hơi ấm tình mẹ. Còn sự tự lập, hãy tính sau!
Bình luận về bài viết này