Bolero thời xa vắng

Trưa nay đi trên đường cứ hát mãi câu “mở rộng vòng tay, đón em nhưng nào thấy, sầu dâng lên tím biết bao giờ cho khuây?”. Thỉnh thoảng hát tí nhạc vàng, người ta hay gọi là bolero, thấy cũng hay, thấy cũng ngấm lắm! Cứ bảo ủy mị, nhưng chả phải nó nói lên đúng tâm trạng con người, trong nhiều khoảnh khắc đó sao. Nhất là nghe vào những lúc đêm khuya, một mình, hoặc bên ai đó với trà thơm quẩn trong khói thuốc. Đúng là sến quá, hihi…

Published in: on 17/04/2013 at 2:26 Chiều  Comments (4)  

Hồ Hoàng Cầu

IMG_3120

(Hồ Hoàng Cầu một ngày hè xưa)

Chiều cuối tuần đi qua hồ Hoàng Cầu, có nhiều điều để nghĩ. Trong những kỷ niệm đầy đặn của 10 năm qua, hình ảnh của hồ xuất hiện dày đặc. Hồ bây giờ khác nhiều, lại thêm mấy trụ cầu nữa, đâm ra bớt mềm mại hơn. Lại thêm con đường to xuyên từ Đê La Thành sang Thái Hà, thì thêm bụi, thêm người, bớt cỏ cây, bớt thảnh thơi đi. Nhưng quy luật là phải thế, mọi thứ không thể cứ như cũ mãi được. May mà phía bên kia hồ, mọi thứ ít thay đổi hơn. Nhiều buổi chiều qua đây, thấy mình vẫn yêu không gian này. Yêu bởi kỷ niệm, bởi những năm tuổi trẻ đã được gió hồ tắm mát buồn vui.

Published in: on 17/04/2013 at 10:15 Sáng  Gửi bình luận