Khoảnh khắc

Nếu khóc vì điều đẹp đẽ, nước mắt là ngọc trong veo…

… Có những thứ dường như quá mơ hồ. Có những thứ hình như không có thật. Có những thứ không thể đặt được tên…

—–

Lời tôi sao nghe nhẹ quá

Vòng tay là thật hay mơ?

Biển đêm lặng thinh êm ả

Hiền lành như một bài thơ

****

Sóng vỗ thảnh thơi nhẹ nhõm

Mây trôi lặng lẽ vu vơ

Có cơn gió bé bất ngờ

Thăm tôi chẳng hề báo trước

****

Niềm vui giữ sao lâu được

Dịu dàng hạnh phúc chạm qua

Ánh đèn biển lặng lẽ xa

Như mắt cá buồn sau lưới

****

Ai qua như là đêm tối

Ngày xưa chỗ ấy ta ngồi

Ai đã trở về chốn mới

Nơi vui, bụi bặm tơi bời

****

Rồi sẽ chẳng gặp kỷ niệm

Rồi sẽ quên lãng màn đêm

Và đã lại thành xa lạ

Như chưa từng có bình yên

****

Niềm vui mong manh như lá

Rụng xuống một ngày gió lên

Chia tay như là chưa quen

Trở về ngày thường vội vã

****

Xiết vai một đêm kỳ lạ

Thả trôi hạnh phúc mơ hồ

Cho vào một ngăn kỷ niệm

Đặt tên bằng những câu thơ.

Published in: on 05/01/2014 at 8:44 Chiều  Gửi bình luận