Tôi hạnh phúc

Tôi sống theo cách tôi cho là đúng, chứ không phải ai cho là chuẩn. Nghĩa là tôi cư xử bằng cảm nhận từ trong chính lòng tôi. Tôi nhìn đời bằng thế giới quan của tôi, không chờ ai khuyên nhủ nhắc nhở.

Tôi yêu vì tôi có cảm xúc. Tôi nhớ thì tôi tìm đến. Nếu không thể tìm đến thì tôi làm những việc khác để nguôi quên. Nhất định sẽ luôn là chuyển buồn thành bình thường, chuyển bình thường thành ổn, chuyển ổn thành nhẹ nhõm vui tươi, chuyển bị động thành chủ động, cho bại dần dần thành thắng. Không phải là đắc thắng, mà là thắng của cái vượt qua chính mình.

Tôi là người hạnh phúc vì tôi đang được sống, được nhiều quan tâm, được nhiều yêu thương, được nhiều chia sẻ thật lòng và được nói những điều thẳng thắn.

Published in: on 19/08/2016 at 9:04 Chiều  Gửi bình luận  

Thi thoảng vui vui

Trong ngõ Nguyễn Tri Phương. Halei.skincare. Thỉnh thoảng chiều mình một tí.  

Cái này của Phương. Kiểu như thay cho thuốc lá được. Phương bảo chị hút thử xem, thơm lắm. Mình cho vào miệng mà nóng quá cứ rụt rè. 

Cơn bão số 3. “Phố bỗng là dòng sông uốn quanh”. Cả nhà ra hiên thả thuyền giấy rất hồn nhiên và vui thích. 

Ngồi với Nauy trong quán cafe xe buýt tận gần Metro Hà Đông, mân mê nhiều cuốn sách nho nhỏ và thấy thật vui thích.

Em chở tôi đi vòng vòng khu Yên Hòa. Không khí sau mưa mát rượi. Qua chỗ này, thơm dễ chịu lắm. Đi lần hai thì em dừng lại hái cho tôi một cành. Hương đêm dìu dịu bình yên. 

Published in: on 19/08/2016 at 7:43 Chiều  Gửi bình luận  

Ngày bão

Tôi đi taxi qua 146 Hào Nam trong cơn mưa lúc thưa lúc mau xen lẫn tiếng gió ràn rạt. Không phải chuyện gì gấp gáp thì đúng là chỉ có cậu kéo được tôi ra khỏi nhà vào ngày mưa bão như thế này. Cậu và ba người nữa ngồi đó. Cậu mặc chiếc áo xanh rất đẹp, đeo đồng hồ vốn vẫn hay đeo, bắt tay tôi đến hai hay ba lần. Đôi bàn tay nhỏ như con gái nhưng vẫn chứa trong đó sự mạnh mẽ đủ cần. 

Anh bạn cậu tôi gặp lần này là lần thứ hai, thật vui tính và dễ chịu. Thỉnh thoảng anh ấy nhắn tin cho tôi qua mạng hỏi vài câu không tình ý. Tôi thấy anh ấy như một ông anh an toàn, thật tốt đẹp cho những mối quan hệ mới, bình thường và yên ổn như vậy. 

Dần dần tôi học được cách vui trên cả nỗi buồn. Nên giờ đến buồn tôi cũng không thấy sao cả. Buồn cũng không cảm thấy được, và vui thì mênh mang không biết đó có đúng là vui không. Nên thành ra tôi cứ lửng lơ thế nào ấy. 

Bạn của cậu, giờ thì thành bạn của tôi luôn. Có lẽ tôi nên vui vì điều ấy. Nhờ họ mà chúng ta lại được là bạn đúng nghĩa của nhau. Và chả nên sâu sắc gì giữa hai ta dù là trong tình bạn. 

Dù sao mọi việc đến giờ đã được như tôi mong. Tôi là người thật sự may mắn.

Published in: on 19/08/2016 at 6:36 Chiều  Gửi bình luận