1. Từ khi theo đuổi lối sống tối giản, tôi có nhiều thay đổi. Tôi dần không nghĩ đến các nhu cầu “linh tinh” và hạn chế tha những thứ “có cũng được không có chẳng sao” về. Tôi không còn mua áo quần bừa bãi, chỉ chọn thứ thật ưng, mặc được trong nhiều hoàn cảnh. Đầu óc bớt suy diễn phức tạp nên ít dần rắc rối vây quanh. Nhờ cắt giảm vật chất và làm nhẹ tâm trí, tôi được sống an hòa hơn. Ai đó có câu “nghĩ đơn giản thế giới là cổ tích, nghĩ phức tạp thế giới là mê cung”. Hóa ra đời vẫn vậy, chỉ do mình mặc định nó thế nào thôi.

2. Ngồi vẩn vơ, tôi bỗng thấy bát mực tàu của ông ngoại trên giá sách. Tôi lấy xuống, mài, phác thử. Ông đã về với tiên tổ, để lại cho tôi mảnh mực tàu và những chiếc bút lông. Nhớ ngày xưa, tôi hay quanh quẩn xem ông mài mực vẽ. Khi ông mất, bà bảo tôi tìm bản guitar bài “Cát bụi” và “Một cõi đi về” của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn để phát trong lễ tang. Ngày đưa tiễn ông không lê thê sầu não mà mênh mang bình yên. Một kiếp rong chơi đã khép lại. Ai rồi cũng phải nói lời tạm biệt. Chi bằng cứ tạm biệt nhau nhẹ nhàng như thế, được không?

3. Hình thành một thói quen tốt có khó không? Tùy thuộc vào ý chí mỗi người. Để tạo lập một thói quen tốt, ta hãy bắt tay làm nó theo khung giờ cố định. Ngày nào cũng thế, giờ đó thì sẽ làm việc đó. Thực hiện đều đặn một việc cho đến khi không còn bận lòng rằng mình đang phải làm nó, thì lúc ấy ta đã hình thành được một thói quen. Tính cách và cuộc đời ta phần lớn do thói quen tạo nên. Vì vậy, hãy chú tâm tạo và giữ thói quen tốt. Ta xây dựng thói quen, và chính thói quen sẽ trở lại định hình ta như cách mà ta muốn là.

4. Rút cục, nếu chỉ đơn giản vật chất mà không đơn giản tinh thần, thì ta không bao giờ được sống trọn vẹn với ý nghĩa thực sự của từ đơn giản. Song, nếu nhìn nhận đơn giản sai lệch, thì ta rất dễ biến đơn giản thành xuề xòa, đơn điệu và nhạt nhẽo. Đơn giản trong tinh tế và sâu lắng, đó mới chính là đơn giản đỉnh cao. Nghĩ đơn giản khiến ta biết hài lòng và hạnh phúc hơn. Nhìn đời đơn giản khiến ta ôn hòa và điềm tĩnh hơn. Đơn giản dễ dàng đem đến cho ta bình yên, nhưng để trở thành người giản đơn thì chưa bao giờ là dễ dàng cả.

5. Dù ở thời điểm nào, với tôi, tất cả đều mới chỉ bắt đầu. Tôi thấy mọi thứ xung quanh và suy nghĩ trong tôi luôn tươi mới. Mỗi ngày lùi vào quá khứ không phải để tôi cũ đi, mà để tôi mới mẻ, thú vị hơn khi có thêm cơ hội nhận ra những đẹp đẽ đang hiện diện trong đời. Tôi luôn trong trạng thái bắt đầu: bắt đầu học hỏi, bắt đầu biết chăm chút đam mê, bắt đầu biết trân trọng từng phút giây hiện tại, bắt đầu biết hài lòng với chính mình… Rất nhiều mới mẻ, rất nhiều bắt đầu. Hẳn vậy, cuộc sống này, có phút giây nào là cũ kỹ đâu.

6. Lâu rồi, tôi không còn tương tác nhiều bạn bè sau khi đóng cửa FB cá nhân, dành thêm thời gian cho bản thân và sáng tác. Tôi chỉ thi thoảng gặp vài bạn ngoài đời, cảm thấy thật thà gần gũi. Tôi không lo bị trách, không thấy tiếc vì đã bỏ lỡ nhiều cuộc vui. Và đúng, chẳng ai giận khi tôi ngừng tương tác, vì ai cũng đều có những bận bịu riêng. Các quan hệ trở lại như xưa, giản đơn, vừa đủ. Ai cần, tìm tôi. Tôi cần ai, tôi tìm họ. Sự lựa chọn này, dẫu như là lội ngược dòng thời đại, vẫn khiến tôi cảm thấy thật đúng đắn và bình yên.

Bình luận về bài viết này