Với tôi, màu trắng là màu của tinh khôi, trẻ trung, thuần khiết, nhưng cũng chứa đựng những sâu sắc ẩn hiện.
Màu trắng, màu của những cụm mây, cũng là màu của khăn tang ngày đưa tiễn… Song nó không phải là màu tuyệt vọng, mà là màu chia biệt bâng khuâng với một kiếp người về lại thiên thu tịch lặng. Khi linh hồn dần tan loãng giữa muôn vành khăn trắng, nó sẽ sớm được giải thoát để chìm vào giấc ngủ ngàn năm.
Màu trắng của khói sương mong manh khiến lòng người lành hiền, thơ dịu lại. Ngay cả khi ta chỉ còn là một linh hồn, bay lơ lửng nhẹ bỗng giữa trời mây…





