Tản mạn

Lâu lâu không viết gì sâu cho blog. Chữ nghĩa cứ bay đi đâu mất. Đôi lúc nghĩ dài dài định viết thì lại vướng gì đó, xong xuôi tính viết thì chữ nghĩa trong đầu lại lủi trốn sạch. Cơ bản dần dần mình trở nên khá dễ dãi, nuông chiều bản thân, nên đâm ra lười biếng.

Tính ra cái blog Winlinh này chỉ còn 2 tháng nữa là tròn 14 năm tồn tại (tính cả thời điểm của blog 360, vì các post từ 360 đã được chuyển nguyên vẹn qua wordpress trước khi 360 bị khai tử). Thời gian ấy bằng cả tuổi thơ, tuổi niên thiếu của một đời người. Trong suốt những năm tháng ấy, blog đã cùng tôi miệt mài, âm thầm đi qua biết bao câu chuyện mà không đòi hỏi gì. À, không hẳn, đã 3 năm tôi nộp phí wordpress rồi. Nhưng đó là việc đương nhiên, không phải là một sự đòi hỏi.

Những lúc không biết viết gì mà lại muốn viết, thể nào tôi cũng viết về blog. Kiểu như blog không phải là một chủ đề, nhưng nếu có chữ tuôn ra, thì cũng đã là một post như những post có chủ đề. Chỉ có điều nó được xếp vào thư mục “Linh tinh” mà thôi.

Năm nay tôi chưa có cảm giác gì về tết. Và cũng không mong tết lắm. Cứ để mình bình thường đi qua mỗi ngày vậy thôi. Nhưng tôi luôn thích cảm giác đi chợ những ngày cận tết, nhất là chợ hoa. Ngắm hoa cỏ khoe sắc là điều đẹp đẽ nhất mà con mắt tôi được tận hưởng, hỏi sao không thích cho được.

Trời hôm nay đẹp này. Có lẽ là cafe làm tôi hơi lơ lửng, nên tôi viết rất là lan man.

Published in: on 27/01/2021 at 9:30 Sáng  Gửi bình luận  

Dọn máy

Mấy hôm nay máy đầy ứ. Lưu lắm tranh ảnh quá mà! Tuy đã có lưu trữ trên mạng nhưng vẫn có thói quen chia mục ra để trong máy cho dễ tìm. Nhưng 256GB không ăn thua, nên giờ phải lo đi xóa. Xóa vài nghìn bức mà máy vẫn còn dọa full. Giờ vẫn phải tiếp tục học biết buông bớt đi, giữ nhiều thứ dù vô hình cũng nặng người lắm!

Published in: on 24/01/2021 at 4:08 Chiều  Gửi bình luận  

Không đề

Published in: on 19/01/2021 at 5:56 Chiều  Gửi bình luận  

Thơ cũ tranh mới

Published in: on 16/01/2021 at 4:52 Chiều  Gửi bình luận  

Lá phất phơ

Những ngày đầu năm (hay cuối năm) này vật lộn với cái lạnh hơi nhiều. Nhưng không quá ngại vì trời khô ráo, đi lại dễ dàng dẫu chân đi giày tất mà cóng như không đi. Nói vật lộn là vì cứ sáng sáng phải dậy sớm để đi làm ấy. Cũng may thói quen uống trà nóng khi vừa ngủ dậy giúp tôi tỉnh táo và có sức sống để làm mọi việc ngay sau đó hơn.

Dạo này năng suất dành cho việc cá nhân bị suy giảm. Lý do vẫn là thời tiết. Trước cơm nước rửa dọn xong thì hay ngồi ở bàn làm việc riêng. Còn nay thì xong xuôi cái là lên giường chui vào chăn nằm. Ôi lười kinh khủng lười. Nhưng mà thích, hì.

Sắp tết mà không nghĩ được gì, không lên được kế hoạch gì. Bởi vậy mỗi ngày đến thì cứ tự nhiên đến thôi. Và cho đến khi tết thì nó cũng sẽ tự nhiên mà tết. Đôi lúc tôi cứ thèm cảm giác của cái ngày cuối cùng ăn tết ở quê chồng mà lục tục khăn gói trở lại HN. Và ngày hôm sau cả nhà sẽ đi đền Ngọc Sơn, thói quen hình thành được gần 10 năm rồi.

Tôi thích cảm giác yên tĩnh những ngày tết, sau những tiệc rượu chúc tụng. Khi ấy không gian thật dễ chịu, lòng tôi cũng dễ chịu. Tôi nằm cuộn trong chăn và mở Tô Hoài ra nghe hay đọc vài dòng gì đó hay bật một bài nhạc êm ái tôi yêu. Giờ chợt hiểu, niềm vui của tôi chính là sự yên tĩnh và thảnh thơi. Tôi không còn như xưa, gặp gỡ đông vui với tôi giờ không còn là nhu cầu nữa (còn gặp gỡ tâm tình với người hợp chuyện thì luôn thèm).

Trước giờ ngủ trưa, viết vài dòng chẳng đầu cuối… Cũng là cách để mình không trôi đi nhạt nhòa trong những tháng năm không tên này. Như tôi vậy, lẩn khuất nhỏ bé giữa cuộc đời như một chiếc lá phất phơ trên cành cây có muôn vàn chiếc lá cũng đang vẫy gió phất phơ…

Published in: on 12/01/2021 at 12:28 Chiều  Gửi bình luận  

Sáng chủ nhật nghe nhạc Vũ Cát Tường

Dậy muộn hơn ngày thường. Pha cốc trà. Làm một chiếc bánh mì kẹp. Mở “Hành tinh ánh sáng”. Pha một cốc cacao nóng. Sáng chủ nhật bình yên. Vẫn luôn thích nhạc và giọng VCT, một tâm hồn âm nhạc thông minh và sâu lắng, giọng hát live thật đỉnh. Nghe tiếp thôi…

Published in: on 10/01/2021 at 9:16 Sáng  Comments (3)  

Đánh dấu

Cuối ngày, chợt thấm thía cái sự mềm mại điềm tĩnh nó có cái tuyệt vời riêng của nó. Tính mình tầm vài năm gần đây đã trở nên gai góc hơn, khiến mọi việc đôi khi bị phức rạp, rối tinh theo chỉ vì mình bị cứng nhắc, cực đoan không cần thiết. Ví dụ thì nhiều, mình ngại kể lể. Nhưng chỉ riêng tối nay có tới 4 việc mà mình không xử lý nó bằng sự cứng nhắc hay mổ bò, đã cho mình nhận ra sự dễ chịu là có thật khi bản thân biết nhìn nhận mọi việc đơn thuần và bao dung hơn. Ôi một sự thay đổi trong tôi. Đánh dấu vào blog để tiếp tục thay đổi tích cực nhé!

Published in: on 09/01/2021 at 11:38 Chiều  Comments (2)  

Khởi đầu

Ba ngày nghỉ trôi qua nhanh nhanh. Mai lại trở về nhịp làm việc quen thuộc. Đăng hai bức xinh xinh cho khởi đầu một năm 2021 suôn sẻ và bình yên. Tối nay sẽ viết đôi dòng vào cuốn sổ mới, nghĩ đến đã thấy thích rồi. Mình đúng là kẻ nghiện sổ quá nặng mà. Bệnh nghiện này không bao giờ khỏi được vì mình nào có muốn chữa đâu.

Published in: on 03/01/2021 at 7:39 Chiều  Comments (2)  

Ngày đầu năm

Hôm nay trời đẹp, tuy lạnh nhưng có nắng rất vàng, đi ăn hỏi em Ngọc.

Lâu lâu mùa đông không mặc váy nên hơi bị ngại. Nhưng cũng cố để mặc cho nó điệu điệu xinh xinh.

Giờ đi làm chả mặc váy nữa cũng thành quen. Mặc quần đi lại năng động, kín đáo hơn. Mà cũng không có nhu cầu trưng cho ai ngắm nên càng không muốn váy vóc phức tạp. Chỉ thích thoải mái với chính mình thôi.

Tất nhiên vẫn luôn là đi làm thì chỉn chu còn đi chơi thì rất điệu. Và giờ không biết viết gì luôn này.

Chào 2021!

Published in: on 01/01/2021 at 6:27 Chiều  Comments (2)