Bao năm đi giữa kinh thành
Bao năm lẻ bóng, lẻ hình, lẻ đôi
Cả kinh thành có những ai?
Cả kinh thành có một người mắt nhung!
Người ơi cứu vớt tôi cùng
Dành đôi mắt đẹp cho lòng rất đơn
Tôi còn mơ ước gì hơn!
Hai tay người chắp phím đờn cho tôi
Phải chăng tôi đã yêu rồi?
Hồn xin quì dưới mắt người từ đây
Đêm qua buồn quá tôi say
Đã mơ một giấc mơ đầy mắt nhung!
(Nguyễn Bính)
—–
Tôi rất mê thơ Nguyễn Bính, ngày xưa còn mua cả tuyển tập thơ ông và ôm ấp đọc thường xuyên. Sau này tôi cũng có một số bài ảnh hưởng hơi thở thơ Nguyễn Bính là vậy. Thậm chí bài thơ sau tôi còn dựa trên hai câu của ông trong bài “Mắt nhung” để ra cái kết.

Nhân chị Khương bảo xem thơ tôi nhớ những ngày mộng mơ xưa chị hay đọc Nguyễn Bính nên tôi up lại bài trên. Còn bài chị cmt thì là bài này:

Thơ tôi non thì hẳn rồi, nhưng dẫu sao cũng có ít bài phơn phớt một sự ảnh hưởng từ những ngày đọc Nguyễn Bính, tôi sung sướng mà nhận như vậy nếu có ai bảo thế.
