Ngắm sông mây trên đỉnh Pú Đao

Pú Đao là 1 trong 11 xã vùng cao thuộc huyện Nậm Nhùn nằm ở biên giới phía tây của tỉnh Lai Châu, cách thị trấn Nậm Nhùn 40km, cách thành phố Lai Châu 130km và cách Hà Nội hơn 560km. Đỉnh Pú Đao cùng với nhà máy Thủy điện Lai Châu và đền thờ vua Lê Lợi là 3 địa điểm quan trọng mà ai ghé Nậm Nhùn đều không nên bỏ qua.

Pú Đao trong nắng sớm

Muốn đến được Pú Đao, phải đi hết chừng 24km qua cầu Lai Hà, cây cầu bắc ngang một phụ lưu của con sông Đà,. Pú Đao theo tiếng H’Mông nghĩa là “điểm cao nhất” bởi khi đứng trên đỉnh núi này, bạn thấy như sắp được chạm vào trời xanh và hòa trong dòng sông mây kì ảo.

Với những người ưa mạo hiểm thì không gian thiên nhiên hoang sơ của Pú Đao chính là điểm đến lý tưởng. Hành trình trekking đỉnh Pú Đao sẽ bắt đầu từ bản Nậm Đoong với quãng đường dài chừng 3 – 5km, đôi chỗ khá khó khăn khi phải tự định vị và dò dẫm tìm lối đi cũng như lối về. Vào mùa cây nghệ đen nở hoa, bạn còn được ngắm bạt ngàn hoa nghệ trắng tinh khoe mình trong nắng gió. Trên những sườn đồi lún phún cỏ xanh là những chú trâu, bò hay ngựa đang thong dong gặm cỏ giữa tiếng chim chiu chít gọi bầy. Cung đường có nhiều đoạn dốc với núi cao vực sâu đôi lúc làm bạn chùn chân mỏi gối, nhưng cuối cùng đỉnh Pú Đao cũng hiện ra. Không khí trên đỉnh núi cao trong lành và thanh sạch khiến bao mệt nhọc tan biến. Những tia nắng lấp lánh sáng xiên thẳng tắp xuống dòng sông đang chảy miên man phía dưới. Từng cụm mây xốp bay chơi vơi, bảng lảng trong yên tĩnh núi đồi. Cây cỏ xum xuê, hoa lá tỏa sắc thắm. Lối mòn lên đỉnh nhìn từ trên cao xuống như một sợi chỉ mảnh vắt ngang cánh rừng già. Những bản làng lúp xúp ẩn hiện trong chập chờn sương mây.

Sương mây ôm ấp dòng sông Đà

Nhìn sang phía đông, thấy dòng sông Đà miệt mài từ Tây Bắc chảy đến, tới ngã ba sông, nó càng trở nên sung mãn hơn khi được nhận thêm nguồn nước từ chi lưu của sông Nậm Na chảy vào. Dòng sông Đà khi chảy qua hai dãy núi đã tạo thành điểm cắt hình chữ V và trong năm sẽ có vài ngày mặt trời mọc lên chính giữa chữ V ấy, ai may mắn lắm mới có cơ hội chứng kiến. Người dân ở Lai Hà, Hang Tôm, Đồi Cao, Mường Lay, Lê Lợi… coi con sông như người bạn thân thiết bởi nó gắn bó với họ từ thủa nằm nôi và nuôi dưỡng họ lớn bằng dòng nước mát dồi dào. Trên dòng sông, những con thuyền rẽ sóng lướt đi trong ban mai lấp lánh rồi lại nằm bình lặng soi bóng dưới ánh chiều chạng vạng. Nhìn sang phía tây, dòng Nậm Na chảy êm đềm quanh co ôm ấp những rẫy nương trù phú của xã Chăn Nưa – huyện Sìn Hồ. Gần đó là đỉnh Pú Huổi Chỏ và di tích bia đá Lê Lợi nằm bình yên qua bao mùa mưa nắng. Điểm thú vị là khi kết thúc chặng hành trình, du khách sẽ đi theo hướng bắc để xuyên rừng sang phía xã Nậm Hàng (giáp 2 xã Lê Lợi và Pú Đao) chứ không quay về điểm xuất phát ban đầu.

Đến với Pú Đao, bạn không chỉ được ngắm cảnh sắc thiên nhiên mà còn được trải nghiệm đời sống của bà con đồng bào. Xã Pú Đao có tới 98% dân tộc H’Mông sinh sống với các bản Nậm Đoong, Nậm Đắc, Hồng Ngài và Hồng Tý. Nơi đây, người dân thuần hậu, chất phác và chăm chỉ làm lụng. Đời sống của họ chủ yếu dựa vào ruộng nương và sông núi. Du khách có thể trải nghiệm bữa cơm trải lá rừng thơm ngon và trò chuyện với người dân bản để hiểu rõ hơn phong tục tập quán của họ. Giữa núi rừng bao la, còn gì thi vị hơn khi được nghe tiếng khèn H’Mông du dương bay bổng, xem các điệu múa dập dìu theo tiếng hát véo von. Pú Đao cũng là một trong những xã điển hình của huyện Nậm Nhùn phát huy tốt việc trồng và bảo vệ rừng. Mỗi mùa qua, rừng núi lại có vẻ đẹp riêng với những sắc màu linh hoạt biến chuyển theo sự đổi thay của mưa nắng, đất trời. Mùa lúa chín, những nương lúa trải thảm vàng nổi bật trên nên trời xanh. Mùa xuân về, hoa rừng đua nhau nở rộ, không gian ngập tràn sức sống với các sinh hoạt lễ hội tưng bừng.

Pú Đao vào mùa lúa chín

Với vẻ đẹp độc đáo và hoang sơ, năm 2006, Pú Đao đã được hãng du lịch Gecko Travel (vương quốc Anh) bầu chọn là 1 trong 5 điểm đến hấp dẫn nhất của Đông Nam Á. Còn hiện nay, Pú Đao đang là điểm đến cuốn hút đối với du khách trong và ngoài nước ưa thích vẻ đẹp tự nhiên nơi núi rừng kì vĩ.

Published in: on 25/02/2024 at 11:51 Sáng  Gửi bình luận  

Nguyên tiêu

Published in: on 24/02/2024 at 3:40 Chiều  Gửi bình luận  

🌼🌸

Published in: on 09/02/2024 at 8:27 Chiều  Gửi bình luận  

TÔI KHÔNG VIẾT NHỮNG VẦN THƠ CHỮA LÀNH

Tôi không viết những vần thơ chữa lành. Đơn giản tôi viết chỉ vì muốn viết. Viết cho chính mình. Dặn dò, nhắc nhở, ủi an, khích lệ chính mình. Và tôi chia sẻ với mọi người những gì mình viết một cách chân thành, nếu được đồng cảm thì vui, nếu bị xem là khác biệt thì cũng thấy đó là bình thường.

Tôi không ảo tưởng sứ mệnh, không tham vọng gánh vác. Bởi tôi chỉ là một con người nhỏ bé vẫn đang phải trải qua bao vật lộn đời sống. Tôi nào có thể chữa lành cho ai khi chính tôi còn loay hoay chữa mình chưa nổi.

Tôi không thích gọi thơ mình là những vần thơ chữa lành. Tôi viết để bày tỏ lòng yêu thương khi thấy vạn vật quá đẹp đẽ. Và quan trọng hơn, viết giúp tôi dũng cảm để đối diện với sự thật, thấy ra khuyết thiếu để chỉnh sửa mình, rồi bền bỉ sống trọn vẹn cùng hiện tại với cái ta không ảo tưởng.

Phải, tôi không đủ sức viết những vần thơ chữa lành cho ai và chưa bao giờ có ý định đó. Rõ ràng tôi không đủ khả năng làm việc to tát ấy. Và bởi tôi hiểu, chỉ mình mới có thể tự chữa lành cho mình, không ai có thể thay mình làm việc đó.

Cụm từ “chữa lành”, nếu không hiểu thấu đáo mà cứ lạm dụng nó, có thể sẽ phản tác dụng. Giống như thuốc giảm đau, chỉ chữa được phần ngọn, còn nguồn cơn vẫn ở đó, bị bỏ quên và âm ỉ mãi.

Ảnh feedback của độc giả Huỳnh Bích Phương

Published in: on 08/02/2024 at 1:03 Chiều  Comments (2)  

Chiều cuối năm

Tưởng tượng đây là đôi càng của một con cua khổng lồ đang giương lên từ mặt biển trong ánh hoàng hôn dần tàn của một ngay se sắt gió cuối năm.
Trên cao lộng gió. Người yêu tự do thênh thang thì thích thú, người ưa lúp xúp nhỏ xinh thì chống chếnh. Chẳng có tiêu chuẩn nào cho góc nhìn và sở thích. Cuộc đời quá đa dạng bởi mỗi con người đã là một thế giới chứa biết bao sự đa dạng trong đó rồi.
Nhiều khi ta bị trầm cảm mà không hề biết mình trầm cảm. Và những người xung quanh với nhiều bận rộn vây quấn mỗi ngày cũng chẳng thể để tâm được dẫu có thấy đôi ba biểu hiện le lói. Nhưng nếu ta không hiểu được nguyên lý vận hành của nó và có phương hướng chữa trị kịp thời, có thể mọi thứ sẽ nghiêm trọng thêm khi trầm cảm cứ âm thầm gặm nhấm dần mòn linh hồn ta trong bóng tối.
Chiều cuối năm ngồi trong yên tĩnh với nhạc không lời và không suy nghĩ. Chỉ có một chút gợn là chiếc ống hút bằng nhựa quên chưa rút. Tôi vốn là người ít dùng ống hút, nhất là ống hút nhựa. Nhưng đáng lẽ nên note điều đó từ lúc oder đồ thì tôi lại hay quên. Có những nơi họ để ống hút bên ngoài, mình không dùng họ sẽ thu lại. Còn hầu như là họ cắm sẵn như thế này luôn rồi, thì đòi hỏi tôi phải bớt đãng trí đi những lúc gọi đồ nhé tôi.
Những chiếc hộp nhìn bên ngoài cứng nhắc nhưng bên trong chứa bao điều đẹp đẽ và cả những nỗi niềm… Ta không thể nhìn diện mạo bề ngoài để đánh giá trọn vẹn một ai nhưng ta lại vẫn hay phạm phải sai lầm đó.
Dưới bóng hoàng hôn, người đàn ông ngồi kia, người phụ nữ đứng kia. Ai biết họ đang nghĩ gì. Cũng có thể họ chẳng nghĩ gì. Họ chỉ đơn thuần đang tận hưởng những vệt nắng cuối chiều trong thong thả mà thôi.
Published in: on 07/02/2024 at 11:36 Chiều  Gửi bình luận  

🌿🌼

Published in: on 07/02/2024 at 12:54 Chiều  Gửi bình luận  

Một chút Xuân

Published in: on 02/02/2024 at 2:25 Sáng  Gửi bình luận