06/3/2025: Một cuộc cách mạng tối giản dữ liệu trong điện thoại. Trong 5 ngày tôi đưa tiễn gần 36.000 ảnh và video khỏi máy. Đến giờ phút cuối này tôi mạnh tay xóa 5.000 ảnh không thèm nhìn lại. Tôi vừa thoát khỏi mớ hỗn độn tôi tự tạo ra. Làm gì còn ai khác có thể giúp tôi thoát khỏi sự mắc kẹt ấy ngoài chính tôi. Và tôi đã bước ra khỏi cái bóng của chính mình để hưởng không khí tự do mà vốn dĩ tôi đã cần phải có sớm hơn.
12/3/2025: Một sự giải phóng tiếp theo là không dùng FB cá nhân nữa. Tôi tiếp tục bước vào chân trời tự do rộng rãi hơn, dẫu trước đó FB cá nhân của tôi cũng chỉ có 95 người bạn. Tôi muốn dần bớt đi sự tiếp nhận thông tin thụ động, dù đó là thông tin cá nhân của người thân hay bạn bè mình. Tôi cũng muốn buông cái ham muốn khoe ảnh cá nhân và gia đình trên đó luôn. Quan trọng hơn nữa là bảo vệ đôi mắt của chính mình. Và song song đây tôi cũng vào zalo xóa những số liên lạc không liên quan nữa, rời một số nhóm không hoạt động nữa, tiễn biệt những cuộc trò chuyện không nhất thiết phải lưu lại làm gì nữa. Tôi cũng xóa một fanpage và một IG mà tôi làm admin cho người thân vì tôi nhận ra thời gian và sức khỏe của tôi rất quý giá và tôi không thể đánh đổi nữa.
28/3/2025: Từ đêm hôm qua tôi đã vô hiệu hóa Fanpage của mình (dự kiến ít ngày để nghỉ ngơi). Lần đầu tiên tôi làm việc này và tôi quan sát nội tâm tôi xem tôi thấy thế nào. À, tôi thấy như được giải thoát/giải phóng. Tiếp tục lại cảm thấy được giải phóng sau các sự giải phóng vừa qua (xóa dữ liệu điện thoại, ngưng dùng FB cá nhân, dọn dẹp blog và zalo…). Tôi tự nghĩ, ví như sau này mình có không còn Fanpage, Instagram, WordPress, YouTube hay Pinterest… thì tôi cũng chẳng thấy tiếc nuối gì. Vì cái thân tôi rồi tôi cũng sẽ chẳng giữ được, thì tôi mong giữ được vật gì ngoài thân. Hóa ra càng thêm tuổi người ta càng cần dùng đến phép trừ nhiều hơn.

