Bơ vơ

Cô còn những gì? Một quá khứ nhiều vết thương hay là một thứ nước sốt ngọt ngào cảm xúc? Và dù có gọi tên những điều đã qua chính xác đến đâu thì hiện tại vẫn y nguyên như nó muốn. Cô muôn bắt một chuyên tàu đêm, ngủ trên chiếc ghế cứng ngợp gió trời, đi xa. Một chuyến đi đơn giản là để tìm về. Và để im ắng với nỗi buồn hiên hòa. Nhưng đã muộn. Chuyến tàu cuối cùng đã rời ga. Những náo động chưa khi nào chịu lui bước. Một sự tinh khôi hằng được tôn thờ đã ra đi. Thực ra thì cô không tiếc. Chỉ mơ hồ nhận thấy ngày đang ghi trên thân nó những bóng dáng phôi phai. Nêu có thể, cô muốn có ai đến với cô và nói về những loài rêu thẫm trên cây dừa ngày xưa cô vẫn tựa.
Published in: on 07/05/2009 at 4:56 Sáng  Comments (3)  

The URI to TrackBack this entry is: https://winlinh.com/2009/05/07/c%ef%bf%bd%ef%bf%bd/trackback/

RSS feed for comments on this post.

3 bình luậnBình luận về bài viết này

  1. Hình đại diện của Không hiểu

    hoang mang qu, cn bằng ln no, nng ơi!

    Thích

  2. Hình đại diện của Không hiểu

    Bạn hiền của ti ơi, bạn đang vẫn trch về ci sự ạch, xao nhng của ti phải khng. Chẳng biết l giải tn cả, v mọi thứ với ti đều vụng về hết!

    Thích

  3. Hình đại diện của Không hiểu

    Đọc Win bấy lu nay, thường cảm nhận một nuối tiếc g đ khi nhn về kỷ niệm, một nuối tiếc g đ mơ hồ, mơ hồ lắm. V bn cạnh đ cũng l sự mệt mỏi, cũng mơ hồ!

    Ừ, th c cứ mỏi mệt. Hy cứ l c, đừng l… b!

    Hihi… Lu lu anh tếu to một tẹo cho vui vậy m! Win vẫn l Win. Nhưng chắc chắn Win hm nay hay Win ngy mai sẽ khc Win hm nay v Win hm qua. Nhưng, như đ ni, Win c lẽ vẫn l Win thi! Ừ, khng l Win th l ai by giờ nhỉ? R lẩn thẩn, ngớ ngẩn!

    Thích


Bình luận về bài viết này