Lâu nay tôi không có nhiều thời gian vào đọc bài viết của các bạn trong blog này. Tôi mải làm những việc trong kế hoạch, bị cuốn theo những bận rộn tiếp nối mãi không dứt. Và quá lâu rồi tôi cũng không viết được entry nào mang đúng nghĩa ở đây.
Hôm nay ăn trưa xong, tôi cầm máy đọc một lượt bài viết của mọi người dù mắt tôi mấy bữa giờ không thực sự tốt lắm (cần kiêng dùng máy tính, điện thoại). Và cảm giác đọng lại khi tôi đọc xong chừng ấy bài viết là sự xúc động, sự đồng điệu cùng với lòng biết ơn.
Xúc động vì sự chân thành, chân thật trong từng bài viết. Đồng điệu vì tôi thấy mình thấp thoáng trong những bài viết đó. Và biết ơn vì các bạn blog đã đem tới cho tôi những kiến thức bổ ích, những bài học ý nghĩa, những cảm xúc vi tế và những lời cảnh tỉnh trước khi quá muộn… Ở đây bao giờ cũng là sự yên bình, chẳng có ai viết những lời cay nghiệt, thô lỗ hay trách giận, đổ lỗi. Tất cả đều văn minh và tử tế. Tôi thật sự rất yêu nơi này và trân trọng những người bạn trong blog của tôi!
“Ở đây bao giờ cũng là sự yên bình, chẳng có ai viết những lời cay nghiệt, thô lỗ hay trách giận, đổ lỗi. Tất cả đều văn minh và tử tế.”
Thích câu này. Vui thấy mình ở trong cộng đồng những người tử tế.
ThíchĐã thích bởi 2 người
Cô là bạn blog lâu năm nhất của cháu mà vẫn viết thường xuyên đó ạ! Cháu rất vui vì được biết đến cô, được đọc những chia sẻ nhẹ nhàng, vui tươi và cũng rất sâu lắng của cô. Cháu cảm ơn cô ạ!
ThíchĐã thích bởi 1 người
Thật sự chị ơi. Chỉ không gian này mới cho mình những cảm xúc rất thật và người.
ThíchĐã thích bởi 1 người
❤️ Chị rất thích đọc những gì em viết.
ThíchĐã thích bởi 1 người