




Một bài viết về Winlinh số ra ngày 30/10 đăng trên Thời báo Văn học Nghệ Thuật do Nhà báo – NSNA Hoàng Kim Đáng chắp bút. Bác Đáng đề nghị viết về tôi và hỏi tôi giới thiệu về mình như thế nào, tôi nói là cháu không có gì để nói về mình ngoài các sản phẩm hiện hữu và rất nhiều chia sẻ của độc giả. Thế là bác viết theo ý của bác mà tôi không được biết cho đến khi bài đăng. Cảm ơn bác, một cây đa cây đề trong làng ảnh và làng báo, đã lưu tâm đến một tác giả bé tí nhỏ nhoi là cháu đây!



Hôm nay mình vinh dự được NSNA, Nhà báo Hoàng Kim Đáng mời tới nhà chơi để ông trao tặng cho cuốn sách “Tỏa sáng đất trời Nam”, đồng thời mời mình viết lời cảm nhận cho cuốn sách này, sẽ in trong tập tái bản có bổ sung thời gian tới. Ông là tác giả của nhiều bức ảnh nổi tiếng chụp các nhân vật lịch sử, văn hóa như Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nhà văn Nguyễn Tuân… cùng nhiều tác phẩm báo chí và nhiều cuốn sách giá trị, mang tầm ảnh hưởng (bạn có thể tìm hiểu nhiều hơn về ông trên Internet). Mình cũng đã kính tặng ông những cuốn sách Winlinh và ông nói sẽ đọc hết chúng như đã đọc trọn vẹn cuốn “Chuyện đã cũ cứ thong dong mà cũ” mình tặng ông năm 2021. Thật cảm động vì được ông ghi nhận và cho những lời chia sẻ động viên, khích lệ. Một tâm hồn, một trí tuệ đáng nể với lối ứng xử khiêm nhường, thật đáng quý biết bao.
Mùa hè ngủ quên dưới đôi cánh ve sầu
Cơn mưa hạ trút hồn nhiên trên lá
Ta đã bôn ba bao bến bờ xa lạ
Giờ quay về nơi ô cửa ban sơ.

1.
Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân
Bốn mùa cứ mải miết xoay vần
Đời người trôi nhanh như gió thoảng
Không không có có vẫn về không.
2.
Mùa hạ đến nắng chứa chan rót mật
Chim bay về khép cánh dưới cành râm
Ríu ran nhau trong bóng mát gụi gần
Vườn thoảng khẽ thơm tho mùi quả chín.
3.
Mùa hạ chợt gõ cửa
Gọi chồi non lên xanh
Nắng hồn nhiên gõ cửa
Gọi sương sớm long lanh
Thời gian về gõ cửa
Gọi ai đang biếng lười
Phố xôn xao gõ cửa
Mời chân tới dạo chơi
Ta cùng đi gõ cửa
Tặng nhau bao nụ cười
Hân hoan ngoài ô cửa
Là tiếng gõ rộn vui.
4.
Thế là hạ đã đến
Trên cỏ non xanh rì
Thế là em đã đến
Mang nỗi buồn tôi đi
Thế là bao hy vọng
Lại thắp vui từng ngày
Thế là bao hạnh phúc
Lại xôn xao chiều nay
5.
Tháng Tư trời trút nắng vàng hoe
Cây cỏ xôn xao đón gió hè
Một đám lá rơi trong chiều lộng
Chim tròn xoe mắt vút bay đi.
6.
Làng tôi có một cây cầu
Hoa xoan nở rộ một mầu trắng tinh
Làng tôi có yếm đào xinh
Trưa hè ngồi hát bên đình í a
Làng tôi bờ bãi phù xa
Ngô lên xanh tốt lạc ra bời bời
Làng tôi vẫn trải chiếu ngồi
Những đêm trăng sáng rộn lời quê hương
Làng xưa yên ả yêu thương
Làng nay mong nhớ dặm đường xa xăm.
7.
Anh để lại cho em mùa hè ngoài cửa sổ
Tiếng nhạc êm cùng những buổi hẹn hò
Anh để lại cho em một đêm về nhung nhớ
Giấc mơ nào còn thoảng chút thơm tho.
8.
Một đêm lặng lẽ tôi nằm
Ngắm hoa quỳnh nở trăng rằm soi nghiêng
Hương thầm lẩn khuất bên hiên
Khói sương bảng lảng như miền thiên thai
Tình không đậm cũng không phai
Chỉ nghe tiếng gió thổi dài vu vơ
Thời gian mỏng mảnh hững hờ
Tim tôi gõ nhịp… ngẩn ngơ cõi trần.
9.
Mùa hè sen bung nở
Gió thổi cánh lay lay
Chuồn soi bóng dưới mây
Nắng rót vàng như mật
Sen vươn từ bùn ấm
Thơm hương khắp mặt hồ
Ai đó mỗi tinh mơ
Thả trà bên trong nhụy
Lá sen rung thật khẽ
Sợ hat nước tròn rơi
Hương hoa vấn vít người
Đời chừng như dịu lại.
10.
Tháng tư về từng nụ hoa bung nở
Hương thoảng bay thơm nhẹ bỗng trời chiều
Ngắm cỏ hoa lòng thư thái đáng yêu
Bao mệt mỏi tan đi cùng mây biếc.
11.
Tháng 5 đến như ta đã hẹn
Kệ buồn phiền hay tan vỡ đã qua
Ngày mới bắt đầu, hãy quên những xót xa
Cho tâm tĩnh trong thân mình an lạc
Đời ngắn ngủi chớ phí hoài sự sống
Thở hiền lành vui như nhánh cỏ non.
12.
Hôm ấy anh sang chơi
Em rót nước pha trà
Bố hỏi thăm sức khỏe
Mẹ kể chuyện trồng hoa
Con mèo béo trước nhà
Nằm thênh thang sưởi nắng
Không gian bình yên lắm
Một buổi sáng tháng 5.
13.
Khu vườn nhà em
Nhiều cây xanh mát
Ve ngân khúc nhạc
Tháng sáu ngày hè
Nhện mải mê xe
Mỏng manh tơ nắng
Kìa trong lá óng
Một chú chim sâu
Đàn kiến bắc cầu
Mồi tha đầy tổ.
14.
Tháng sáu về thăm quê
Dội ào gầu nước mát
Ve râm ran khúc nhạc
Đường đê tre rì rào
Bèo đặc kín bờ ao
Cô láng giềng má đỏ
Vườn sau hiu hiu gió
Ngủ giấc trưa êm đềm
Con mèo béo lim rim
Cuộn dưới giàn thiên lý
Bát canh cua ngọt thế
Vị ngọt như ấu thơ.
15.
Tháng Bảy hướng dương vàng ruộm
Phi yến mong manh gió về
Xà cừ cánh bé li ti
Sấu treo từng ch xanh mướt
Bằng lăng tím lời thề thốt
Phượng hồng ngơ ngác giọng ve
Tháng Bảy hoa cỏ ngày hè
Thơm tho một mùa rực nắng.
16.
Trong vườn mùa hạ
Có nắng vàng mơ
Dưới bờ cỏ rối
Gió im như tờ.
17.
Vườn xưa lối cũ có còn không
Cỏ tranh lúp xúp dưới bụi hồng
Nắng rơi từng giọt trên lá biếc
Mây trôi lờ lững giữa mênh mông
Đôi khi kỷ niệm về bất chợt
Như cơn mưa vội đến giữa hè
Ký ức một thời xôn xao thế
Văng vẳng trong lòng một tiếng ve.
18.
Ta có cả một mùa hè gió lộng
Với mặt trời trải vàng nắng thênh thang
Với mây bồng phiêu lãng khắp nhân gian
Với ấm áp của sum vầy san sẻ.
19.
Ngõ vắng mơ hồ vẳng tiếng ve
Lặng yên gió thổi một sớm hè
Trên cành thơ thẩn con chim đậu
Giật mình ngơ ngác... tiếng còi xe.
20.
Mùa hè nấp trong kẽ lá
Mây trời lơ đãng tầng không
Gió gọi chim về khe khẽ
Hương đưa êm ả trên đồng
Mùa hè trĩu cành nhãn ngọt
La đà soi bóng dòng sông
Lưu ly xòe hoa dưới nắng
Tím biếc giữa trời mênh mông.
21.
Đôi khi ngoảnh đầu nhìn lại
Đường xưa kỷ niệm xa mờ
Mùa hạ ve kêu ngày cũ
Chỉ còn thoảng nhẹ cơn mơ
Đôi khi bồi hồi bỗng nhớ
Một thời tuổi trẻ ngây ngô
Tháng năm cứ trôi mê mải
Chỉ còn ta đứng ngẩn ngơ.
22.
Chim vẫn hót dẫu là xuân hay hạ
Cây vẫn vươn chẳng phải đợi tới mùa
Ta yêu người cứ trong trẻo ngây thơ
Đã gửi trao thì cần chi toan tính.
23.
Đã thấy hoa bằng lăng
Tím xôn xao ngoài phố
Ngõ thênh thang đầy gió
Tháng 5 trời trong hơn
Có trưa nắng tươi non
Trải vàng nhành lá biếc
Cơn mưa rào bất chợt
Giọt trên cỏ long lanh
Mùa hạ có mát xanh
Có bao la nắng dội
Có thong dong chờ đợi
Những tin vui ngọt lành.
24.
Bên bờ ao mùa hạ
Êm ả nước lặng lờ
Cá náu mình dưới cỏ
Thả bong bóng mộng mơ.
25.
Tháng Tư nắng trong veo lơ xanh
Mây trôi đủng đỉnh lá ru cành
Vườn trưa thơ thẩn chuồn kim đậu
Thềm nhà thoảng nhẹ gió khô hanh.
26.
Phố tháng Sáu có bầy chim chiu chít
Trên vòm cây trong nắng sớm hoe vàng
Phố tháng Sáu có con diều ngơ ngác
Thả linh hồn theo mây trắng lang thang.
27.
Đóa sen thức giấc giữa sương mù
Dịu dàng bung cánh gió nhẹ ru
Hạ còn vương vấn hương sen ấy
Thả chút nắng vàng nhắc nhở thu.
28.
Từ ngày có em
Tôi như hoa nở
Giữa đời xôn xao
Nắng vàng rực rỡ
Tôi như đám mây
Bay trong mùa hạ
Lơ đãng mơ say
Trên khung trời lạ
Tôi như cơn gió
Thổi mát vườn êm
Phơi phới bình yên
Thênh thang hạnh phúc.
29.
Nếu có thể nhắc nhở em ngủ sâu, ngủ đủ
Nếu có thể dặn dò em ăn uống điều độ
Nếu có thể khiến em yên ổn giữa bề bộn âu lo
Thì anh đã làm
Nếu có thể kéo em ra khỏi nhà
Đưa em tới vùng ánh nắng
Cười thỏa thuê, hát trên triền sông vắng
Thì anh đã làm
Nếu có thể nắm tay em và cười rất dịu dàng
Rằng đời sống chỉ giản đơn như thế!
Tháng Mười về ngày em sinh lặng lẽ
Cứ yêu đời nhẹ nhõm mà thôi
Mưa vẫn rơi cuốn hết cả niềm vui
Còn ít ỏi như sen cuối hạ
Cuộc sống mong manh đến xót xa
Em biết hay là lơ đãng?
Nếu có thể làm gì đó cho em…
Nếu có thể…
Em cứ tự mình xoay xở
Với lối em đi, với nắng gió em về
Nếu có thể… nghĩa là anh không thể
Đi cùng em sống trọn vẹn đam mê.
30.
Hè đã tới với nắng sớm tinh khôi
Anh đã tới với ấm áp trên môi
Ta bên nhau cứ nhẹ nhàng trao gửi
Chẳng mong cầu thứ hạnh phúc xa xôi.
31.
Trời khuya tĩnh lặng đêm hè
Trăng rơi từng giọt lối về mênh mang
Hồn tôi bỗng thấy nhẹ nhàng
Buồn phiền lắng xuống bình an cõi lòng
Ngẫm ra mọi sự do tâm
Khi ta buông bỏ tham sân mệt nhoài
Thì đời tự khắc khoan thai
Dịu êm như thể hương nhài trong đêm.
32.
Bay về đâu những đàn chim mặt trời
Sóng đã cuốn một dòng tên trên cát
Chỉ còn lại ngày hè bỏng rát
Nỗi nhớ kiếm tìm một quá khứ trôi xa.
33.
Xao xuyến đón nàng xuân
Phải lòng cơn mưa bụi
Giữa mùa hè sôi nổi
Rộn rã tắm mưa rào
Trời thu gió hanh hao
Bỗng nghe mưa hờn dỗi
Đông cuộn tròn chăn ấm
Ngắm mưa phùn mái hiên
Bao ngày tháng trôi êm
Mưa vui buồn ẩn hiện
Đôi khi trong kỷ niệm
Ào xuống một cơn mưa.
34.
Mùa hè đổ nắng ong ong
Nên nàng che chắn áo trong áo ngoài
Nắng chi mà cứ nắng hoài
Bao giờ nàng hết áo ngoài áo trong?
Tôi ngồi canh cánh bên lòng
Mong cho bớt nắng để trông thấy người
Thấy bờ vai thấy nét cười
Thấy em xinh đẹp hết thời ninja.
35.
Ô cửa sổ tháng Tư
Bình loa kèn thơm dịu
Chim nằm mơ trên mái
Bướm trắng dập dờn bay
Mùa hè vẫn ở đây
Trong một bài hát cũ
Ký ức xưa say ngủ
Rêu phong phủ dấu giày
Kỷ niệm vút tầm tay
Chẳng thể nào níu lại
Nhưng yêu thương khờ dại
Còn mãi với thời gian.
36.
Vườn tôi bao la cây trái
Xanh mát mùa hè ở đây
Bí đao lúc lỉu đu dây
Dưa gang buông mình hóng gió
Vải hồng như mặt trời nhỏ
Nhãn lồng làm dáng từng chùm
Sấu non mở hội tưng bừng
Mít ngon như là thiếu nữ
Hương xoài làm ai mất ngủ
Đu đủ nằm ngắm mây bay
Na bừng mắt biếc thơ ngây
Nắng ươm những cành cam trĩu
Mùa hè niềm vui thơ dịu
Thơm tho êm ả ngọt lành
Về với vườn tược tươi xinh
Xôn xao trong mùa quả chín.
37.
Mùa hè mở hội cỏ cây
Trăm hoa đua nở dưới mây nhẹ nhàng
Xôn xao gió gọi nắng vàng
Bướm ong phấp phới rộn ràng hòa ca
Chim chóc náo nức vào ra
Hương bay bảng lảng chén trà cuối sân
Người ngồi lắng những thanh âm
Thấy ra hạnh phúc thật gần bên hiên.
38.
Hạ tiễn xuân bên gốc đào phai
Bịn rịn hoa rơi níu gót hài
Hẹn nhau năm tới cành bung nhụy
Lại đón xuân về giữa giêng hai.
39.
Trời thu mặc chiếc áo vàng
Gọi heo may đến dịu dàng lá rơi
Xuân về diện áo hồng tươi
Bên đào phai nở đón người hân hoan
Áo thiên thanh lúc hạ sang
Trúc tre vẫy gió khẽ khàng nắng trưa
Đông thương áo trắng trở mùa
Ủi an cơn bấc rét vừa nhớ nhung.
40.
Tháng Tư hạ chớm, rét dần tan
Cành cao chim hót, nắng hoe vàng
Trong vườn bướm đậu, rung rinh gió
Thềm nhà hoa nở, đón mùa sang.
41.
Tháng Tư cuối xuân
Hơi đất ẩm mùn, mưa phùn rả rích.
Tháng Tư đầu hạ
Nắng trên mái nhà, ngơ ngác giọng chim.
42.
Thơm dìu dịu khẽ
Trong gió nhẹ lay
Thảnh thơi đầm lầy
Hạ về sen nở.
43.
Mùa hạ đã gần kề
Tháng Tư về gieo hạt
Cửa sổ vương sương sớm
Nắng ngoài vườn trong veo.
44.
Thanh xuân năm lăn lóc
Trong lưu bút lãng quên
Những dại khờ không tên
Treo trên cành phượng vĩ
Ta quay về gom nhặt
Bụi vương đầy đôi tay
Tuổi trẻ theo tháng ngày
Trôi đi không trở lại.
45.
Tháng Năm về mặt trời chăm dậy sớm
Đánh thức cỏ hoa ngái ngủ trong vườn
Đem nắng vàng ủ ngọt trái chín thơm
Dỗ nỗi buồn bay đi cùng mây trắng.
46.
Cà phê thơm như giọt nắng mai
Thênh thang cơn gió ghé phố dài
Một tiếng ve kêu, bàng chín đỏ
Đời bỗng nhẹ nhàng giữa khoan thai.
47.
Mùa hè thân thuộc vẫn ở đây
Trên từng chồi biếc mỗi nhành cây
Trong chùm hoa nở rung rinh gió
Thênh thang cao rộng cánh chim bay
Hoàng hôn đang lặn phía chân trời
Bậc thềm lấp lánh ánh vàng rơi
Nghe mùi cơm bếp nhà ai chín
Thoảng khẽ bên song một tiếng cười.
48.
Tháng Sáu về nắng như đổ lửa
Mặt trời tròn xoe lòng đỏ trứng trên đồi
Em nón trắng má rực hồng qua cửa
Một thoáng nhìn đã mát rượi lòng tôi.
49.
Mảnh trăng treo trên cành tre
Gió đưa lay lay ánh bạc
Trời đêm thanh bình dịu mát
Sao nằm thiêm thiếp mộng êm
An yên quỳnh nở bên thềm
Hương bay mơ màng khe khẽ
Lặng thầm thời gian rất nhẹ
Trôi đi như một đường tơ.
50.
Tháng 6 này nắng lắm phải không anh
Phượng cháy rực khung trời mùa hạ
Ve khắc khoải nghe sầu trong mắt lá
Nước hồ Gươm xanh ngắt liễu đôi bờ
Em tìm anh trong Hà Nội, anh thờ ơ
Anh vẫn thế, có bao giờ thay đổi
Em đã đi qua hết thời nông nổi
Vẫn thấy mình yêu cháy bỏng anh ơi!
Nắng Hà Nội vàng loang cuối phố
Nơi em tìm anh vẫn cứ xa xôi
Chợt nhận ra mình khờ dại quá
Liệu trái tim anh có biết em giữa cuộc đời?
Đã lớn, đã trưởng thành và bắt buộc phải có những cuộc gặp khác ngoài những cuộc gặp thân thuộc bạn bè. Ngoại giao, cụ thể là tạo lập mối quan hệ trong công việc, trong cuộc sống là một việc quan trọng. Ngày xưa tôi đâu để tâm tới điều đó vì khi ấy cuộc sống quá đơn giản, suốt ngày quẩn quanh với những điều nhỏ bé riêng tư. Giờ thì biết cần phải học đủ thứ trước khi bước vào một cuộc gặp, nhất là cuộc gặp thiên về công việc, mang tính ngoại giao. Chuẩn bị những nội dung, kiến thức cần thiết để phục vụ cho buổi nói chuyện là chưa đủ. Cần biết cách ứng xử và ứng biến trong quá trình tương tác để có thể tự tin bày tỏ chính kiến và duy trì, hoàn thành tốt cuộc gặp. Nói thì dễ mà làm thì không dễ chút nào.
Những cuộc gặp cứ đầy lên theo tháng năm và tuổi tác mà tôi thì luôn tham lam mong mỗi cuộc gặp là một dấu ấn khó phai. Nhưng rồi tôi cũng hiểu, nếu với mỗi người mình gặp, mình đều cố sức để nó trở thành đặc biệt thì cuối cùng mình sẽ kiệt sức. Mà sự dụng công đó cũng chẳng mang lại hiệu quả bởi mình chưa thực sự chú trọng vào bản chất của một mối quan hệ.
Có một dạo tôi từng cố gắng đến kiệt sức trong các cuộc gặp mang tính ngoại giao. Mỗi lần trở về, miệng tôi mỏi rã rời vì phải cười nụ cười cơ học. Sau này tôi nhận ra chỉ có sự chân thành mới giúp giải quyết được tất cả. Tôi cần thả lỏng suy nghĩ và hành động, không cố tạo một vỏ bọc hoàn hảo thì mới có thể mở lòng với người đối diện. Về phần mình là vậy, còn về phần người, cứ nhìn vào điểm tích cực của họ để ghi nhận và tôn vinh một cách chân thành, câu chuyện khi ấy sẽ đầy hứng thú. Rút cục mấu chốt trong mọi mối quan hệ dù thân hay sơ vẫn là sự cởi mở, chân thành. Chỉ có chân thành mới giúp những cuộc gặp trở nên ý nghĩa, đáng nhớ và đọng lại cùng thời gian.


Tháng Giêng sương tơ giăng mỏng
Đào phai bung cánh thềm nhà
Lặng im ngắm hoa xuân nở
Trong veo yêu dấu thật thà
Cảm tạ từng phút giây qua
Cùng ta buồn vui trải nghiệm
Cảm tạ những ai hiện diện
Giúp ta học hỏi trưởng thành
Tờ lịch nhỏ bé mỏng manh
Nhắc ta ơn điều đã cũ
Nhắc ta tận tâm mọi sự
Nâng niu mỗi khắc thời gian
Năm mới đem chút an nhàn
Tặng ta sau bao mỏi mệt
Cho ta lắng tâm hướng thiện
Để đời thanh thản bình yên.


Thắp nén hương cúng lễ Giao thừa
Khói trầm cay đưa ta về ký ức
Đã đi qua những niềm đau rất thực
Càng nâng niu từng khoảnh khắc bình yên
Bên cội đào, hoa xao xác tháng Giêng
Ta ngồi ngắm cánh vô thường khẽ rụng
Phút thiêng liêng giao mùa nhẹ bỗng
Thấy mình cười thanh thản giữa thời gian.
1.
Cuối năm rồi, ta dọn dẹp lại
Bao bề bộn, tồn đọng nơi quá khứ
Sắp xếp nghĩ suy rối tinh về trật tự
Cho ngay ngắn đời, quang đãng lối vào ra
Và trồng thêm trong vườn tươi tắn những nụ hoa
Chăm chút nội tâm, yêu thương mình hơn nữa
Còn vô vàn ước mơ đang ấp ủ
Bắt tay dần, hiện thực hóa ngay thôi!
2.
Hoa cỏ nở bừng dưới nắng trong
Ngày xuân xanh biếc rộn tơ lòng
Sau cơn giông gió trời lại thắm
Mãnh liệt rực màu của ước mong.
3.
Tạ ơn năm cũ sắp qua
Cho tôi bao điều thấm thía
Tạ ơn thăng trầm dâu bể
Cho tôi bền bỉ dặm trường
Tạ ơn tin cậy yêu thương
Chở che tôi trong bão tố
Tạ ơn êm đềm nhịp thở
Cho tôi sống trọn phút này
Tạ ơn còn thấy quanh đây
Tình người sớt chia ấm áp.
4.
Mưa bụi giăng mái ngói nâu trầm
Rêu non lún phún mọc trong sân
Chim xây tổ ấm trên ngọn khế
Đào mai khoe sắc đón tân xuân
Em tôi xúng xính áo tươi màu
Nhạc mở rộn ràng ngõ trước sau
Bánh chưng đượm lửa thơm mùi tết
Chậu cúc xòe bung cánh nở mau
Ban thờ hương nến đã trang hoàng
Tâm thành hoan hỷ đón mùa sang
Mừng em tuổi mới thêm mạnh khỏe
Một đời luôn tươi tắn bình an!
5.
Vườn xuân hương thoảng khẽ
Hoa tươi phơn phớt hồng
Cánh mỏng bung nhè nhẹ
Thơm hiền hòa bao dung
Giữa bao la sự sống
Hoa lá cứ vui say
Dâng cho đời sắc thắm
Dẫu sẽ tàn ngay đây
Trọn vẹn từng khoảnh khắc
Trân quý từng phút giây
Trao đi và nhận lại
Hạnh phúc ở hôm nay.
6.
Du xuân thong thả giữa tháng giêng
Đất trời cây cỏ thở an nhiên
Mái chùa nở cánh hoa đào nhỏ
Nhang khói an lành chốn linh thiêng
Sương mỏng la đà trên đỉnh núi
Nắng non vấn vít suối quanh co
Mây nước bình yên lòng tĩnh tại
Người vãn cảnh về hết lắng lo.
7.
Xuân đâu chỉ mỗi ở đất trời
Mà xuân khởi phát tự lòng người
Khi nào trong mình hoa xuân nở
Thì mùa xuân ấy mới đẹp tươi.
8.
Xuân đến đi hờn dỗi
Vừa ghé đã tan mau
Tóc lại thêm sợi bạc
Da cũng chớm đổi màu
Nhưng vẫn mong xuân tới
Niềm tin vẫn tươi non
Biết mình luôn mãi trẻ
Bởi tâm hồn mãi son.
9.
Ta trở về khi tháng Ba vừa chớm
Thềm trắng hoa sưa như sương rớt từ trời
Cây xoan tím mơ màng lời tình tự
Gió trong vườn đùa lá khẽ khàng vui
Bông bưởi xưa còn thơm nơi gác vắng
Ủi an người sau hoang hoải trùng khơi
Ta ngồi lại ngắm ngày xuân gần cạn
Vẫn kịp thấy cánh đào vương vấn dịu dàng rơi.
10.
Một mảnh mây chiều lơ đãng bay
Soi gương trong vắt bến sông đầy
Bếp ai cơm nếp thơm vừa chín
Lữ khách mơ màng giấc mộng say
Mơ tiếng trẻ nô trước sân nhà
Đào phai hé nụ sắp bung hoa
Mơ dáng người thương ngồi yên ả
Nhẹ rót thong dong một chén trà.
11.
Cuối năm ngồi xuống dọn dẹp tâm
Bao nhiêu bế tắc gắng khai thông
Xếp ý nghĩ lại cho ngay ngăn
Để lúc xuân sang khỏi bận lòng.
12.
Mùa xuân có gì lạ
Chồi ngơ ngác thơ ngây
Giọt sương trong lấp lánh
Dưới nắng thơm hây hây
Mùa xuân có gì lạ
Khăn lụa gió nhẹ bay
Môi hồng đào chúm chím
Làm lòng ai mê say.
13.
Tháng Tư cuối xuân
Hơi đất ẩm mùn, mưa phùn rả rích.
Tháng Tư đầu hạ
Nắng trên mái nhà, ngơ ngác giọng chim.
14.
Có một ngày, tôi trở lại khu vườn
Trong hình hài cùng thân phận mới
Tôi đâu biết kiếp trước vẫn thường ngồi
Uống trà nơi này bên gốc đào phai
Tôi tái sinh qua mỗi chuyến đi dài
Bước trên cầu Nại Hà ảo mờ sương khói
Uống canh Mạnh Bà, bông dưng quên lối
Ngoảnh đầu nhìn… chỉ thấy áng mây bay
Tôi trở lại khu vườn, đứng dưới bóng cây
Tiềm thức dẫn đường, nên bâng quơ tìm tới
Có phải chăng kiếp nào đang vây gọi
Mấy nẻo luân hồi, mà ký ức cứ hoài quen
Tôi vương vất tôi chút quá vãng êm đềm
Của kiếp xưa mình từng bình yên sống
Để những kiếp sau còn bao mơ mộng
Bởi dẫu thay hình hài, hồn vía vẫn là tôi.
15.
Tháng Ba mùa hoa sưa
Giăng như mây về phố
Trời hậy hây thả gió
Hoa rụng trắng lối đi
Nụ e ấp xuân thì
Lá lao xao mở hội
Thời gian đâu chờ đợi
Cứ sống trọn phút này
Cánh run mỏng manh gầy
Tựa bò vai thiếu nữ
Làm cho ai mất ngủ
Vì người, hay vì hoa?
16.
Đường xa tìm đến một buổi mai
Quanh co tre trúc nắng xiên dài
Hun hút bậc thềm cheo leo dốc
Chân không nhẹ bước thở khoan thai
Hoa trái dậy hương lối lặng tờ
Trà xanh bung nở nhụy vàng mơ
Đung đưa chuông gió lời thủ thỉ
Người ghé nơi đây rũ bụi mờ
Cội đào bông hé những chắt chiu
Phật tọa bình yên giữa gió reo
Bò hiền thong dong vui gặm cỏ
Sương khói thiên thu cảnh tịch liêu
Bệ đá sạch tinh chốn nghỉ ngơi
Ngắm mây giăng mắc với thảnh thơi
Khoanh chân một giấc thiền tĩnh tại
Bề bộn trong lòng bỗng chợt vơi
Cổng trời chuông vẳng tiếng rung ngân
Tỉnh giác đưa ta khỏi lạc lầm
Vườn vắng nhạc ru xào xạc lá
Tim mình nở khẽ đóa từ tâm
Linh Quy Pháp Ấn ẩn rừng sâu
Chẳng lo toan tính lẫn mong cầu
Mộc mạc uy nghiêm hồn thiêng tỏa
Điềm đạm mặc trầm dải núi nâu
Ai đến ai đi cũng vậy thôi
Mặc cho nhân gian lắm đổi dời
Am lành nào vấn vương thế sự
Ngàn năm non nước bình lặng trôi.
17.
Em không nhìn rõ mình
trong tay anh ấm áp
nước mắt cứ tuôn rơi
trên vai anh đắng chát
Phía kia là lơ đãng
của một người không quen
của một người không tên
của một người xa vắng
Anh thì luôn ở đó
lặng lẽ và ân cần
góp bao lá mùa xuân
để em về thiêu rụi.
18.
Em ngồi giữa mùa xuân
Trong tay anh ân cần
Bỗng môi em thơm ngát
Một nụ hôn thanh tân
Bốn bề như vắng lặng
Chỉ nghe tiếng thì thầm
Của con tim khe khẽ
Khát thật nhiều ái ân.
19.
Dưới chân đồi mờ sương
Tiếng vẫy tay thanh bình của lũ chim đậu trên ngọn tháp
Hơi nắng tan trong thành phố
Xập xòe tán lá, sà mình xuống thảm cỏ mùa xuân
Những chồi non mây mẩy, êm ái gọi bàn chân
Bức tranh cuộc sống, không gợn ưu phiền
Tôi tự cho bút mình, phết lên toàn màu trong trẻo.
20.
Tôi còn nhớ những ngày xuân năm cũ
Nhớ dáng em thấp thoáng trước hiên nhà
Cây đào rụng vài bông trong vườn nắng
Gió thì thầm đưa từng cánh bay xa
Vật đổi sao dời, em cũng tìm chốn mới
Đào vẫn nở hoa, gió vẫn ghé thì thầm
Chỉ có hàng hiên là vô chừng vắng lặng
Khi một bóng hình mang đi cả mùa xuân.
Vào quãng đầu tháng Chạp, phố bắt đầu rộn ràng không khí Tết. Phố thay sơn mới, lúc lỉu đèn treo, biển hiệu trang hoàng rực rỡ. Lò Rèn, Hàng Thiếc quanh năm ồn ào, bụi bặm giờ cũng trở nên sạch sẽ và yên tĩnh. Hàng Khay, Tràng Tiền, Nguyễn Xí đèn nhấp nháy lung linh. Dưới mái ngói lô xô, trong căn gác hẹp, bên hàng hiên nhỏ… đã thấy đào thắm, quất mọng, cúc vàng khoe sắc xinh tươi. Trong quang cảnh tết nhất ấy, người ta ra phố đâu chỉ để ngắm cảnh, ngắm người mà còn để cho thiên hạ ngắm mình. Và một trong những việc quan trọng nhất không thể bỏ qua, đó chính là đi chợ Tết.
Chợ là nơi thể hiện rõ nhất không khí Tết. Ghé Đồng Xuân, nơi tứ phương tụ hội để thăm thú, mua bán và ngắm bà con tiểu thương nhộn nhịp chào hàng. Qua Chợ Bưởi mà sống lại hương vị chợ phiên đông vui, dân dã. Tranh thủ ghé Hàng Đồng mua chiếc lư hương, vài cây nến cỡ lớn cùng bộ tam sự để bày biện ban thờ thật trang trọng, ấm cúng.
Những ngày giáp Tết, người ta mua sắm nườm nượp suốt ngày đêm. Chợ và siêu thị hiện diện khắp nơi và hàng hóa lúc nào cũng sẵn. Nhưng theo thói quen, mọi người vẫn ưa sắm sanh, tích trữ nhiều hơn vào ba ngày Tết. Họ đong gạo tám xoan, mua bòng bưởi và chọn con gà trống mào đỏ chót để làm cơm cúng đêm Ba mươi. Họ mặc cả mớ lá dong, tranh nhau cân măng, cân hành muối còn sót lại… Rồi gấc chín, chuối xanh. Đào quất, cúc vạn thọ, cúc đại đóa, hoa đồng tiền… chật kín lối đi. Tranh dân gian, câu đối, đèn lồng, nến, vàng hương… không thiếu thứ gì. Cuối năm các bà các cô cứ quay như chong chóng, mướt mải hết việc nọ đến việc kia. Rồi cắm hoa khắp nhà, bày mâm ngũ quả thật đẹp và nấu nướng đủ món ăn truyền thống. Tết vui hơn nhưng cũng vất vả vì thế!
Trong mỗi người đều có những cảm nhận riêng về mùa xuân và chợ Tết. Nhưng có lẽ ai cũng thấy hân hoan khi được hòa mình vào không gian xôn xao, nhộn nhịp ấy. Trẻ con theo mẹ vừa đi vừa ngắm bóng bay, bao lì xì hay các đồ chơi bày khắp các gian hàng chợ. Người già thong dong dạo chợ, mua mấy thứ con con và chiêm nghiệm lại quãng đời đã qua với bao nhiêu mùa Tết. Thanh niên chẳng kịp nghĩ nhiều, cười nói vang trời giơ điện thoại chụp từng góc chợ để khoe lên mạng xã hội. Chợ Tết, nơi ta cảm nhận rõ nhất hương vị mùa xuân, là nỗi nhớ của người con đi xa, là niềm mong mỏi của những trái tim tha thiết muốn trở về.
Tôi cắm hoa tươi vào chiếc lọ xinh đặt nơi ô cửa sổ
Ánh sáng xuyên qua rèm rọi từng hạt bụi li ti bay
Cốc trà nóng vẽ lọn khói cuộn lên trong nắng đầy
Đài phát giọng ca xưa thì thầm như lời người tri kỷ
Thành phố êm đềm cuối tuần nằm ngẫm nghĩ
Ký ức xa vời như một giấc mộng qua
Có chú chim non đậu trên gốc cây già
Nghển cổ ngóng xuân về giữa mùa đông lạnh giá.
