Mặt phẳng

Có rất nhiều khi, bên cạnh mình là mặt phẳng đầy đặn. Nhưng những khi như thế, thường mình không nhận ra mặt phẳng đó quý giá, quan trọng đến nhường nào. Cứ bình thản mà hưởng cái bề mặt êm đềm đó.

Cho đến khi, thấy những lỗ hổng, thấy một khoảng trống, thấy một đốm đen. Cho đến khi, cái bề mặt bình yên, gần gũi ấy rời xa mình. Có thể chỉ là trong thoáng giây, có thể dài lâu, thì rồi mình mới nhận ra cái mặt phẳng ấy cần thiết, quan trọng, ý nghĩa đến mức nào.

Thường là thế, có trải qua mới thấm được giá trị của mọi thứ quanh mình. Mình luôn cố gắng gom nhặt những kinh nghiệm của mọi người để rút ngắn quãng đường đi của mình, để tránh được những điều mình không muốn xảy ra.

Tuy nhiên việc này không phải là dễ, vì những bài học đó vẫn chỉ là bên ngoài mình, mình biết, mình nghe nhưng mình chưa trải nghiệm. Và như vậy, thực tế có những việc chỉ có chính mình trải qua rồi thì mới biết được cảm giác đó và nhìn nhận được giá trị của nó rõ ràng hơn.

22.7.2008

Published in: on 20/12/2019 at 9:06 Sáng  Gửi bình luận  

Bình luận về bài viết này