Đời dễ thương

1. Một buổi nọ, lâu lâu mới đi làm xe máy nên quên cả việc xem xăng còn hay hết, cứ thế nhắm mắt nhắm mũi mà đi. Nắng sớm dịu nhẹ, gió thổi hiu hiu. Đang tận hưởng không khí buổi sớm thanh mát thì xe khựng lại, thôi chết hết xăng rồi. Tôi ngó nghiêng, ở gần đây không có cây xăng nào cả. Đành xuống xe dắt bộ từ bên này (đường bờ sông) sang bên kia (đường chính) để xem có hàng xăng lẻ nào không. Đang lơ ngơ nhìn ngó thì một anh ngồi trước nhà hỏi han rồi bảo, đây cách cây xăng cũng tầm 500-700m, em để xe lại rồi mượn cái xe điện nhà chị ấy (chỉ sang nhà chị hàng xóm) mà đi mua xăng. Tôi hơi tần ngần nhưng rồi cũng làm theo vì thấy đó là cách tốt nhất. Chị (hay em) cho tôi mượn xe là ở nhà cầm đồ, chị đưa cho tôi chìa khóa xe điện và cho mượn cả cái chai lavie 1 lít để tôi đựng xăng. Tôi vội lái vèo con xe điện đi ngược lên gần Cầu Giấy mua xăng. Vừa đi tôi vừa run, sợ quay về chẳng thấy xe máy đâu. Dẫu biết nghi ngại thì phụ lòng người tốt, nhưng không tránh khỏi lo lắng, may sao quay về xe vẫn ở đó ☺. Nhờ có hai anh chị mà tôi nhanh chóng đổ được xăng, không bị muộn làm. Tôi cảm ơn và lúc chia tay còn kịp chụp lưu tấm ảnh địa chỉ nhà và cô chủ (hay nhân viên) để nhớ mãi.

Con xe điện tôi mượn đi mua xăng ở bên trái bức ảnh.

2. Tuần vừa rồi, trên đường về, đến cây xăng Ngã Tư Sở, tôi đứng đợi chồng bơm xăng xe. Đang đứng ngắm mây trời lơ đãng thì có một cậu bé ngồi trên chiếc xe máy đỏ chừng 18-20 tuổi cất lời hỏi: Chị ơi ở đây trước có cây ATM chị biết đâu rồi không ạ? Tôi quay sang chỗ cậu bé chỉ, giờ nó đã là tủ bán đồ uống tự động. Tôi bảo cây ATM gần nhất phải ở chỗ Pico gần Royal City cơ. Cậu bé bảo xa thế mà xe em hết xăng rồi. Thấy cậu bé đang bối rối không biết làm thế nào, tôi mở túi lấy 50.000 dúi vào tay cậu, bảo em cầm tạm mà đổ xăng đi (tôi nghĩ là tôi giúp đúng người, cậu bé nhìn ngoan hiền, cho tôi cảm giác tin tưởng). Cậu u ơ bất ngờ xong lắp bắp hỏi tôi stk, vừa lúc đó chồng tôi lái xe ra, tôi vội lên xe đi luôn. Chồng hỏi chuyện gì thế, tôi chỉ bảo, à cậu bé hỏi cây ATM.

Đôi lúc ta hay ai đó nhỡ nhàng trong dòng đời cuồn cuộn chảy, sẽ thật quý giá và biết ơn nếu có một đôi tay chìa ra giúp đỡ. Dẫu chỉ là những chia sớt bình dị nhỏ bé, nhưng giờ không hẳn dễ dàng có được.

Published in: on 25/07/2021 at 8:42 Sáng  Comments (8)  

The URI to TrackBack this entry is: https://winlinh.com/2021/07/25/doi-de-thuong/trackback/

RSS feed for comments on this post.

8 bình luậnBình luận về bài viết này

  1. Hình đại diện của chuyenbangquo

    Cô không biết là cô có dám gửi xe như thế không.

    Đã thích bởi 1 người

    • Hình đại diện của Winlinh

      Cháu đấu tranh tư tưởng lắm cô ạ! Nhất là nhìn thấy đó hiệu cầm đồ. Cũng là may hơn khôn, chứ cuộc đời nhiều điều không lường lắm cô nhỉ!

      Đã thích bởi 2 người

  2. Hình đại diện của Đan Thư

    “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng ….”

    Đã thích bởi 1 người

  3. Hình đại diện của Hạnh

    Nhận và cho đi sự giúp đỡ đôi khi cũng cần liều lĩnh. Lúc em để xe máy lại, hỏi thật nhé, em có chút căng thẳng không?

    Đã thích bởi 2 người

    • Hình đại diện của Winlinh

      E có đó chị. E cũng sợ bị lừa mà quay về chẳng thấy xe đâu. E cũng phân vân một chút xong mới bỏ xe lại đó chị. Rồi em tự nhủ mình thả lỏng đi, hãy gửi lòng tin đi mình nhé, liều chút nhé mình.

      Đã thích bởi 1 người

  4. Hình đại diện của Huyền Trần

    dễ thương quá chị, cả chị và nhà cầm đồ cho chị mượn xe điện ^^

    Đã thích bởi 2 người


Gửi phản hồi cho Đan Thư Hủy trả lời